Ở một ngôi nhà nhỏđược dựng tạm bợ để các thợ săn nghỉ qua đêm trong rừng, nơi này bìnhthường ít người lui tới, thế mà mấy hôm nay luôn được thắp sáng đèn.
Trong nhà chỉ có một chiếc giường tre, hiện giờ có một thiếu nữ nằm trên đó.Nàng mặc y phục trắng, hai mắt nhắm nghiền, mái tóc dài thả tự do… nàngđơn giản nằm đấy, không hỉ nộ, chẳng bi ai.
Chẳng biết trải quabao lâu, cuối cùng, thiếu nữ ấy cũng tỉnh lại. Đôi mắt chầm chậm hé mở,mang theo một tầng sương mù. Dù đã thức tỉnh, nàng vẫn nằm đấy, không cử động lấy một lần, chỉ đơn giản nhìn lên trần nhà, không biết đang suynghĩ điều gì.
- Nàng đã tỉnh!
Một giọng nói vang lên làm gián đoạn suy nghĩ của thiếu nữ kia, thiếu nữ không thèm chấp, từ từ khép hờ mắt.
Vẫn điệu cười nửa miệng khinh khỉnh kia, Tang Ly nhướn mắt đáp lại ánh mắt của nàng, bông đùa:
- Dạ Đông Tuyết đã chết!
Phải! Dạ Đông Tuyết đã chết!
Vào đêm tuyết rơi mịt mù đó, người ta phát hiện ra thi thể đã lạnh cứng của Dạ Đông Tuyết. Thi thể của Dạ Đông Tuyết được mang về Dạ gia, Dạ MinhThành chán ghét chẳng thèm nhìn lấy một lần, mặc cho hạ nhân xử lý. Bạch Y Thần không đành lòng nhìn người ta bỏ mặc thi thể của nàng trong biệt viện, hắn đã tự ý mang nàng đến Trúc Lâm viện, ở bên cạnh bồi nàng, một bước cũng không rời…
Tang Ly bước đến ngồi bên cạnh nàng, với tay bắt lấy một lọn tóc rơi loạn mân mê,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-nhay-duoi-anh-trang-do/2867212/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.