Edit: Thiennguyetnguyet
Beta: Kiwi
Cố Tiêu đem Ngôn Hoài ôm đến gian phòng cho khách mà Ôn Tử Hàm đã chuẩn bị cho bọn hắn, Ôn Tử Hàm đứng ở cửa hướng Ngôn Hoài xin lỗi, “Thực xin lỗi, là bọn tôi sơ sẩy, làm em sợ hãi, hôm nào tôi sẽ mời em cùng Cố Tiêu ăn cơm để bồi tội.”
Ngôn Hoài ngược lại thật ngượng ngùng, “Thực xin lỗi, Tử Hàm ca, là tôi tạo phiền toái cho anh.”
Ôn Tử Hàm vội vàng xua tay, “Nào có, nào có, tạo phiền toái cho tôi cũng là người khác, cùng em không có quan hệ, em yên tâm, sự tình hôm nay tôi nhất định sẽ lấy lại công đạo cho em.”
Ôn quản gia cầm hòm thuốc tới, giao cho Ôn Tử Hàm, Ôn Tử Hàm đặt trong tầm tay Cố Tiêu, nhìn nhìn hảo bằng hữu của mình, từ lúc nãy đến bây giờ hắn đều không nói chuyện.
Thời điểm bọn họ nói chuyện, Cố Tiêu vẫn luôn ôm Ngôn Hoài, không dám để cậu cách mình quá xa, đây là có bao nhiêu khẩn trương a.
Ôn Tử Hàm an ủi Ngôn Hoài một phen, Cố Tiêu không kiên nhẫn nhìn Ôn Tử Hàm liếc mắt một cái, Ôn Tử Hàm biết Cố Tiêu muốn đơn độc cùng Ngôn Hoài ở bên nhau, cười nói, “Hảo, tôi đi xuống xử lý một chút, hai người cứ tùy tiện, nơi này cách âm hiệu quả rất tốt.”
Sau đó còn thực tri kỷ giúp bọn hắn đem cửa đóng lại.
Trình Chiêu cùng Vương Khải liền đứng ở cửa canh giữ.
Trình Chiêu bày vẻ mặt khóc lóc, “Khải ca, tôi xong rồi, thưởng cuối năm khẳng định không có.” Sớm biết vậy bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-nguoi-thuc-vat-dai-lao-lien-hon-sau-han-tinh/920313/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.