Chuyển ngữ: Aki
Chỉn sửa: Mọt, Diên
Lão già hơi sửng sốt, vui vẻ nói: “Tiểu Nghiên, ngươi nhớ ra ta rồi hả?”
Lâm Tử Nghiên gật đầu.
“Ôi chao, nhớ ra rồi thì tốt.” Lão vui vẻ nói, “Cũng coi như trong họa có phúc.”
Lâm Tử Nghiên chống tay xuống giường ngồi dậy, xoa xoa thái dương hơi đau nhức, hỏi: “Ta ngủ bao lâu rồi?”
“Một ngày một đêm.” Trong lòng lão già vẫn còn sợ hãi: “Hôm qua sau khi ngươi rơi xuống nước thì bị cảm lạnh tím tái cả mặt mày, tiểu tử họ Giang kia sợ chết khiếp, mắt cũng hồng hồng.”
Lâm Tử Nghiên ngẩn ra, rũ mắt: “Hắn… Rất lo lắng sao?”
“Đúng vậy, hắn cứ ôm ngươi mãi, nói sao cũng không chịu buông tay.” Lão già vuốt râu, “Tiểu tử này đối xử với ngươi không tệ, hình như thức cả đêm không ngủ để trông nom ngươi đó.”
Lâm Tử Nghiên nắm chăn, không lên tiếng.
Lão già nhìn dáng vẻ ấy của y thì thấy là lạ, “Tiểu Nghiên, ngươi sao vậy?” Hình như có tâm sự?
Đầu ngón tay Lâm Tử Nghiên giật giật, yên lặng hồi lâu rồi nhẹ giọng nói: “Thầy, nếu như… Hắn nói…”
Lão già đợi hồi lâu không thấy nửa câu sau, ngó điệu bộ muốn nói lại thôi của Lâm Tử Nghiên thì không khỏi hỏi: “Hắn nói gì?”
Hai bên tai Lâm Tử Nghiên đỏ lên, “Hắn nói, hắn là…”
Lão già: “Hắn là cái gì?”
Lâm Tử Nghiên mấp máy môi, nhưng vẫn không nói gì.
“Ơ kìa!” Lão già sốt ruột nói, “Hắn thế nào? Hắn có bắt nạt ngươi không?”
Lão già thấy Lâm Tử Nghiên không nói, nhấc chân đi ra ngoài, “Được rồi, vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-nguoi-chung-ao/1175965/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.