"Sao anh lại nói em như vậy trên màn ảnh" Nhân dịp nhân viên đang bố trí cảnh quay trong phòng
khách, Khúc Kim Tích kéo Thẩm Thính, tức giận véo thắt lưng anh.
"Em không cần mặt mũi sao!"
Thẩm Thính mỉm cười nhìn cô, nhìn thấy dáng vẻ tức giận của vợ, từ từ nói: "Nếu không muốn anh phải
nói như thế nào?"
"Nói buổi sáng em ăn vụng bánh kem?"
". . ." Khúc Kim Tích không biết phải nói gì với anh, đành giương nanh múa vuốt uy hiếp: "Dù sao về
sau anh cũng không được nói như vậy, không được vạch trần thói quen xấu của em trước mặt người
xem."
"À." Thân hình thon dài của người đàn ông dựa vào mặt bàn bằng đá cẩm thạch, càng lộ ra đôi chân
dài thẳng tắp, "Đầu tiên anh muốn sửa một số sai lầm của em, mục đích của chương trình thực tế là
nói về "sự thật", nếu ngay cả sự thật cũng không dám để lộ, cái này không còn gọi là chương trình
thực tế mà là chương trình giả tạo."
Anh cố ý!
Khúc Kim Tích véo thắt lưng: "Hình tượng! Ý của em là hình tượng, anh không thể làm xấu em."
Thẩm Thính lấy điện thoại di động ra, một lát sau quay màn hình về phía cô.
Trong video là hình ảnh Khúc Kim Tích tham gia chụp ảnh tập thể trong bữa tiệc từ thiện năm ngoái.
"Trong toàn bộ giới giải trí, người đầu tiên chụp ảnh tập thể mà trèo hẳn lên ghết, cô Thẩm của
tôi, mời cô cho tôi biết, hình tượng của cô ở đâu?"
Khúc Kim Tích im lặng.
Cô im lặng không phải bởi vì đoạn video,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-ngay-ly-hon-voi-dai-lao-toi-bien-nho/1716353/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.