Cuối tháng 5, Khúc Kim Tích đóng máy.
Cô là diễn viên chính cuối cùng trong ekip đóng máy, Thẩm Thính, Túc Hướng Địch và một số vai nữ
quan trọng đã đóng máy một tuần trước rồi.
Sau khi Thẩm Thính đóng máy, anh vội vàng ra nước ngoài giải quyết chuyện của công công ty, vẫn
chưa quay về.
“Cậu ấy không nói khi nào quay về sao?” Lương San đến sân bay đón Khúc Kim Tích về nhà bà. Bởi vì
Khúc Kim Tích bận rộn nên đến nhà họ Chung vào dịp Tết Nguyên Đán nhưng không đến nhà Lương San
chơi.
Bây giờ khó khăn lắm cô mới đóng máy, Lương San nóng lòng muốn đưa cháu gái về nhà ở vài ngày.
Khúc Kim Tích lắc đầu: "Khi bận rộn thì không có giờ giấc cố định, không chắc chắn khi nào quay về
ạ."
“Thẩm Thính này, không quan tâm đến gia đình chút nào.” Lương San mới không thèm nghe những lý do
này. Bà đã rời khỏi giới giải trí trong thời kỳ nổi tiếng của mình, được giáo sư Lục chiều chuộng
hơn nửa đời, tính tình không thay đổi nhiều so với khi còn trẻ.
Nếu giáo sư Lục đi công tác, mười ngày nửa tháng không về — Ông ấy sẽ không đi nữa.
Do đó, theo quan điểm của Lương San, cháu rể Thẩm Thính này không đạt tiêu chuẩn chút nào.
"Năm ngoái, cô của cháu đã sửa căn phòng trẻ em còn trống ở trong nhà chỉ đợi cháu đến ở." Giáo sư
Lục đang lái xe hiểu rõ suy nghĩ của cô vợ mình. Thời đại bây giờ đã khác, quan điểm tình yêu của
giới trẻ không giống với mấy chục năm trước.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-ngay-ly-hon-voi-dai-lao-toi-bien-nho/1716339/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.