Sau một trận nghiêm phạt, Khúc Kim Tích cuối cùng cũng hiểu được Thẩm Thính muốn biết cái gì- Hóa
ra là anh ghen tuông rồi.
Nhận thức này khiến cô cảm thấy buồn cười, không ngờ rằng lão nam nhân ghen lên lại đáng yêu một
cách kỳ lạ.
Đương nhiên, những suy nghĩ này chỉ có thể xuất hiện ở trong lòng, tuyệt đối không thể nói ra.
"Em có thể đảm bảo với anh rằng giữa em và Dụ Đồng không có bất cứ quan hệ gì, nhưng mà. " Khúc
Kim Tích mặc cho Thẩm Thính ôm cô trong
vòng tay, tách những ngón tay mảnh mai và xinh đẹp của anh nói: "Khúc Kim Tích ban đầu và anh ta có
quan hệ."
Cằm người đàn ông nhẹ nhàng chàm vào đỉnh đầu cô, ngửi thấy mùi sữa thoang thoảng trên cơ thể cô
gái, anh ừ một tiếng.
Khúc Kim Tích liền đem chuyện quá khứ của nguyên chủ và Dụ Đồng nói cho Thẩm Thính nghe, cuối cùng
nói: "Thật ra, Khúc Kim Tích ban đầu cũng không tệ lắm, cô ấy chỉ là dùng sai phương pháp, ngốc
nghếch một chút."
"Hơn nữa trong giới giải trí này, nếu như cô ấy không có kế hoạch cho
bản thân thì làm sao có được tài nguyên tốt, huống hồ cô ấy cũng có nguyên tắc, chưa bao giờ bán rẻ
bản thân. Nếu như anh có thể hiểu kỹ về cô ấy, anh sẽ không ghét cô ấy đâu."
Cô không nhìn thấy Thẩm Thính, đương nhiên không cách nào nhìn thấy vẻ mặt lúc này của anh. Biểu
hiện của anh không thay đổi chút nào, chỉ là đôi mắt sâu thẳm hơn nhiều.
“Xin lỗi.” Một lúc sau, anh thấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-ngay-ly-hon-voi-dai-lao-toi-bien-nho/1716338/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.