Người bạn này của Túc Hướng Địch này tên Giang Lưu, mấy năm trước tình cờ quen biết nhau. Lúc ấy, 
Giang Lưu đang ở trên cầu, đội mưa chạy trên đường, che chở cho một con chó nhỏ ở trong ngực, tình 
cờ gặp được Túc Hướng Địch - khi đó còn chưa ra mắt. Anh ta thấy vậy thì tiến lên giúp đỡ Giang 
Lưu. 
Biết được Giang Lưu là một người làm việc tự do, thích du lịch khắp nơi, thường xuyên qua lại, thế 
là hai người quen biết nhau. 
Thật ra Túc Hướng Địch và Giang Lưu không thường gặp mặt, bởi vì Giang Lưu đi khắp nơi, không bao 
giờ ở một chỗ quá nửa tháng, thường xuyên tìm không thấy bóng dáng của anh ta, luôn ở trạng thái 
mất liên lạc, gọi điện thoại không bắt máy, nhắn tin Wechat không trả lời. 
Nhưng mà, chỉ cần vào game thì nhất định có thể tìm được anh ta. Người thanh niên làm việc tự do 
này là thanh niên nghiện nét nghiêm trọng. 
Ấn tượng lớn nhất của Túc Hướng Địch đối người bạn này là ―― Có đôi khi Giang Lưu cứ lải nhải, 
thường nói cái gì đâu đâu, làm việc thiện nhiều có thể tích công đức, đừng đến gần tiểu nhân. 
Có đôi khi anh ta còn tính toán số mạng cho bọn họ, nói rất thần kỳ, cho nên anh ta được Túc Hướng 
Địch và hai người bạn còn lại gọi đùa là Thần Côn. 
Giang Lưu cũng không thèm để ý. 
"Được rồi, bỏ cái tật lải nhải kia của cậu đi. Tôi thấy cậu là do đọc nhiều tiểu thuyết mà ra đấy." 
Túc Hướng Địch nói, "Chuyện gì xảy ra? Làm sao cậu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-ngay-ly-hon-voi-dai-lao-toi-bien-nho/1716324/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.