Trở lại khách sạn Thẩm Thính pha một bình sữa bột, thử xong nhiệt độ xong sau đó đưa cho bé gấu 
trúc đang nàm ở bên cạnh chân anh. "Muốn tôi giúp không?" 
Khúc Kim Tích lấy bình sữa: "Chít chít!" Không cần. 
Thẩm Thính khẽ cười một tiếng, đi vào phòng tắm rửa mặt, chờ anh rửa mặt xong đi ra thì nhìn thấy 
bé gấu nằm ngửa bụng trên mặt đất, dùng chân trước giữ bình sữa uống hết giọt sữa cuối cùng. 
"..." 
Nằm uống cũng không sợ bị sặc sao? 
Nhận thấy Thẩm Thính đã đi ra, móng vuốt của Khúc Kim Tích cứng đờ, lập tức không giữ vững bình 
sữa, "bang" một tiếng, cô bị bình sữa đập trúng mặt, bình sữa nhanh chóng lăn vài vòng, trên sàn 
nhà xuất hiện một vệt sữa. Thẩm Thính xoay người nhặt bình sữa lên, hỏi cô: "No chưa?" 
Khúc Kim Tích nấc một cái, miệng đầy mùi sữa, gật đầu liên tục. Thẩm Thính biết rõ tập tính của cô, 
anh ngồi xuống nhìn cô, khóe môi nhếch lên: " Có muốn uống thêm một bình nữa hay không?" 
Bé gấu trúc dùng móng vuốt xoa xoa đầu, do dự hai giây, quả quyết gật đầu. Thẩm Thính: "..." 
Anh biết kiểu gì cô cũng trả lời như vậy mà. 
Cổ Nhạc Nhạc tới báo cáo, gặp phải Tần Tang ở trong thang máy đang ôm một cái túi. Sau khi cậu ta 
thấy cô thì trực tiếp đưa cái túi cho cô. 
Bên trong đều là đủ loại đồ ăn vặt. 
Trái tim của Cổ Nhạc Nhạc nhảy một cái, lặng lẽ dò xét Tần Tang, làm một trợ lý toàn năng và là một 
cánh tay đắc lực của tổng giám đốc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-ngay-ly-hon-voi-dai-lao-toi-bien-nho/1716323/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.