Sáng sớm tới đoàn phim, thợ trang điểm và thợ tạo hình đã bắt đầu làm việc.
“Thầy Thẩm, chúng tôi phải dán tóc giả lên.” Thợ tạo hình bọc tóc Thẩm Thính dưới lưới, dán từng
chút từng chút nhựa cao su ở rìa tóc giả vào trên đầu Thẩm Thính.
Cho tới khi tóc giả dán xong, người trong gương nháy mắt trở thành quốc sư đại nhân vạn người
ngưỡng mộ.
Thợ tạo hình cầm trâm ngọc bên cạnh lên.
Đoàn phim không thiếu tiền, đầu tư số tiền rất lớn ở phương diện đạo cụ quay phim, mỗi một đạo cụ
nghệ sĩ dùng tới phần lớn đều là mời chuyên gia chế tác.
Tỷ như cây trâm ngọc này, nó đại biểu cho quốc sư, đã trải qua thiết kế và điêu khắc mà thành, giá
cả không hề rẻ.
“Dùng cái này đi.” Thợ tạo hình vừa định cầm trâm ngọc lên, Thẩm Thính bỗng lấy ra một cây trâm
ngọc giống thế như đúc.
Thợ trang điểm và thợ hóa trang nhất thời đơ tại chỗ.
Hai người bốn mắt nhìn nhau một cái, mặt đầy vẻ nghi ngờ muốn hỏi nhưng không dám hỏi.
Rõ ràng trâm ngọc chỉ có một cái duy nhất, sao thầy Thẩm lại có một cái giống y đúc như thế?
Nhưng đây là yêu cầu của Thẩm Thính, mặc dù sự nghi ngờ của thợ tạo hình sắp lộ hết ra mặt cũng chỉ
có thể bỏ cây trâm ngọc ban đầu xuống, nhận lấy cây trâm của Thẩm Thính.
Một khi cầm vào tay, thợ tạo hình liền biết trâm ngọc này chỉ giống ở vẻ bề ngoài với cái kia, xúc
cảm hoàn toàn khác nhau.
Cái này hơi nặng một chút, cảm nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-ngay-ly-hon-voi-dai-lao-toi-bien-nho/1716261/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.