Phùng Hảo lập tức gọi lại, giống như hai lần trước đều là đường dây bận, cô không khỏi bật cười. Cô không gọi lại lần thứ ba mà đợi một lúc, quả nhiên di động lại vang lên, lần này cô cẩn thận bấm nút, không bấm sai thành từ chối cuộc gọi nữa.
Điện thoại vừa nối máy, âm thanh của Trác Hựu Niên liền truyền tới: “Em đang ở đâu?”
Hình như anh rất sốt ruột, mất đi sự bình tĩnh của thường ngày, trong âm thanh nền còn có tiếng khóc của Phùng Hiểu Hiểu. Phùng Hảo vừa chạy vào thang máy vừa nói: “Em đang ở bãi đỗ xe.”
“Anh tới tìm em.” Trác Hựu Niên nói, “Đứng đó đừng nhúc nhích.”
“Không, em sắp đến thang máy rồi.” Phùng Hảo cúp máy, chạy đi.
Lúc cửa thang máy mở ra, Phùng Hảo nhìn thấy Trác Hựu Niên nắm tay con gái đang chờ cô. Anh vừa cất tiếng đã nói: “Anh xin lỗi, anh không nên tùy tiện tức giận.”
Phùng Hiểu Hiểu nghẹn ngào gọi tiếng “Mẹ”, cô bé vươn tay về phía Phùng Hảo. Cô khom lưng bế con gái, đôi tay nhỏ bé của cô bé ôm chặt cổ mẹ, giống như sợ bị bố mẹ bỏ lại nữa.
Phùng Hảo hôn lên má con gái một cái, rồi sờ đầu cô bé, trấn an con gái xong cô mới quay đầu nhìn Trác Hựu Niên nói: “Em cũng có lỗi. Xin lỗi anh.”
Trác Hựu Niên nói: “Anh không nên tức giận bỏ đi.”
“Điểm này quả thật phải sửa.” Phùng Hảo không nhịn mà nói thẳng, “Giận cũng được, giữa hai người yêu nhau có chút tranh cãi là việc rất bình thường, nhưng em không thích người tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-ngam-hoang-hon/1725737/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.