Sở Liên Nhi theo Nguyệt Hương chỉ thị, hướng trên đường bêntrái đi đến, nhưng, nhìn về một toà kiến trúc tinh nhã phía trước thì không khỏingây dại, những kiến trúc hùng vĩ uy nghiêm này, bốn phía phòng thủ dày đặc, tạisao có thể là Bắc viện nha hoàn dùng để ở?
Đang lúc nàng buồn bực thì sau lưng đã vang lên một tiếnghét lớn: “Người phương nào lớn mật như thế, dám can đảm xâm nhập Lạc NguyệtHiên?”
Sở Liên Nhi sợ hãi kêu lên một cái, bỗng dưng xoay người, nhìnđến hai người mặc áo xanh trang phục võ sĩ đang hai mắt sáng ngời trừng nàng,hai người lưng đeo bội kiếm, một tay đang đặt ở trên chuôi kiếm, như là nàng tựtiện động đậy, sẽ giết chết nàng ngay tại chỗ.
Sở Liên Nhi co rúm cổ lại, khô cằn nói: “Hai vị đại ca, ta,ta muốn đi Bắc viện, nhưng, lạc đường, cái này, cái này giống như không phải Bắcviện —–”
“Nói nhảm, nơi này chính là trướng phòng quân sự của nhịhoàng tử, người không phận sự cấm vào, ngươi chỉ là một nha hoàn cũng dám mộtmình xâm nhập, thật to gan, lại dám can đảm xông đến, không muốn sống chăng?”Thị vệ vốn định rút đao giết chết Sở Liên Nhi , nhưng vừa thấy diện mạo nàng mỹlệ như thế, không khỏi cũng bị mềm lòng.
Sở Liên Nhi lại càng hoảng sợ, trong nội tâm thầm mắng nữnhân chết tiệt nọ lừa gạt nàng, có mục đích gì.
Nàng đang muốn nói chuyện, đột nhiên, một phòng phía trước mởcửa, một nam tử áo xanh đi ra, hắn quét mắt Sở Liên Nhi, không khỏi không vuinheo mắt lại, nghĩ thầm: “Nữ nhân này còn chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-mua-voi-soi/84334/quyen-1-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.