Một phen sau cuộc mây mưa, Sở Liên Nhi đã sớm cực kỳ mệt mỏiđứng dậy tìm y phục mặc lên, nàng vẫn không có thói quen ngủ trần truồng.
Đôi bàn tay ngăn nàng lại, trong bóng tối, thanh âm Đông LyThuần mang theo nồng đậm mỏi mệt, “Liên Nhi, không cần mặc, như vậy là tốt rồi.”
Biết rõ hắn không nhìn thấy, Sở Liên Nhi vẫn hung hăng trừnghắn: “Tốt cái gì tốt, người ta sắp mệt chết đi được.” Ai nói làm hoàng hậu uyphong, buổi lễ phong hậu nàng căn bản không cảm giác được uy phong gì, chỉ cóvô tận mệt mỏi, cổ cũng thật mỏi, thân thể cực kỳ mệt lả, rồi lại chịu đựng thếcông tình yêu một vòng lại một vòng của người này, bây giờ toàn thân nàng đều mệtmỏi.
Đều là hắn gây họa, làm hoàng hậu tuyệt không dễ chơi.
Đông Ly Thuần cười nhỏ, đưa tay ôm nàng vào lòng, mặc dù khítrời nóng bức, nhưng bên trong hoàng cung lại mát mẻ, cung điện cũng bày đá từtrong hầm ngầm đưa đến, trong phòng mát mẻ, buổi tối ngủ cũng phải đắp chăn mỏng.Hai người kề cận bên nhau ngủ cùng nhau thích hợp cực kỳ.
Bàn tay của hắn nhẹ nhàng vuốt ve tấm lưng trắng nõn củanàng, nói: “Liên Nhi, về sau cứ ngủ như vậy, ta thích.” Hắn thỏa mãn thở dài,hiện tại vào trong cung rồi, hoàng cung rất là an toàn, lúc đi ngủ rốt cuộc cóthể buông lỏng cả người. Rốt cuộc không cần giống như ở Tây Lăng, tùy thời tùychỗ đều phải giữ vững cảnh giác.
Nàng đánh tay hắn, oán hận: “Không được, ta không quen ngủtrần truồng, lạnh bụng sẽ không tốt.” Mỗi lần nàng ngủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-mua-voi-soi/1841645/quyen-4-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.