Sở Liên Nhi bị bọn họ nhìn cả người không được tự nhiên,toàn thân nàng đều bẩn thỉu, trên ngực cũng còn có bụi đất, tóc vốn búi tốtcũng rớt nửa bên xuống, hoàn toàn giống một bà điên.
Thật đáng ghét, tại sao ở trước mặt Đông Ly Thuần luôn khôngbảo trì được hình tượng ưu nhã cao quý? Dầu gì nàng cũng là thiên kim tiểu thưmà. Trước khi nàng xuyên qua, cũng đúng là thân phận thiên kim tiểu thư. Tấtnhiên đối với những thần tử ghét nàng này, ở trong mắt bọn họ, nàng vốn làkhông có uy tín, nhưng giờ phút này, động tác lỗ mãng lại thêm vào một vết dơ đậm,không có hình tượng thục nữ nên có.
Tay nhỏ bé bị bắt, nàng ngẩng đầu, nhìn Đông Ly Thuần, hắnkhích lệ nhìn nàng, ý bảo nàng đừng sợ.
Nàng sợ cái gì à?
Trong mắt nàng đánh dấu chấm hỏi, nàng chỉ là áo não màthôi.
Nàng thấy mọi người đều nhìn nàng, bộ dáng trông mong, giốngnhư nhân viên thành kính lắng nghe lãnh đạo nói chuyện. Nàng có lời gì có thểnói hay sao?
Nàng ngẩng đầu nhìn Đông Ly Thuần, phát hiện hắn cũng đangnhìn mình, cúi đầu, nhìn một thân dơ dáy bẩn thỉu, nói: “Các ngươi từ từ tán gẫu,ta, ta đi trước đổi bộ y phục.” Muốn nàng chật vật như vậy cùng nói chuyện, cònkhông bằng muốn mạng của nàng.
Mọi người ngạc nhiên, nhìn bóng lưng chạy còn nhanh hơn thỏcủa Sở Liên Nhi, mắt tất cả đều choáng váng.
Chờ Sở Liên Nhi đổi y phục ra ngoài lần nữa, phát hiện ĐôngLy Thuần đã vào lều, không khỏi hỏi: “Các ngươi nói như thế nào?”
Đông Ly Thuần không có trả lời,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-mua-voi-soi/1841644/quyen-4-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.