“Vấn đề thứ nhất, trong biển rộng mênh mông, xa xa có mộtchiếc thuyền lái tới, xin hỏi, Mạch đại nhân, ngài nhìn đến buồm thuyền trước,hay là thân thuyền?”
“Ách, thân thuyền.” Vấn đề này rất dễ trả lời nha, Mạch LựcKhang nhẹ nhàng thở ra trong lòng, lập tức trả lời.
“Sai. Buồm thuyền.” Sở Liên Nhi mỉm cười, nàng cũng khôngtin dùng hiểu biết địa lý ở hiện đại đến thi với bọn nho sĩ cổ hũ này còn có thểthua.
“Sao lại là buồm thuyền, hẳn là thân thuyền mới đúng.” Kể cảMạch Lực Khang ở bên trong, bọn người Mã Văn Trọng cũng nhất trí cho là nhìn thấythân thuyền trước, làm sao có thể nhìn đến buồm trước.
Không để ý tới mọi người chối bỏ, Sở Liên Nhi nhún nhún nhìnqua: “Cần đánh cuộc không?” Nàng nhìn Mã Văn Trọng, mỉm cười: “Mã tiên sinh, nếunhư ngươi không tin, chúng ta có thể đánh cuộc, không tin, ngươi có thể đến bờbiển nhìn xem, thuyền từ phương xa lái tới, ngươi nhất định sẽ thấy buồm thuyềntrước, mà không phải thân thuyền.”
Thấy nàng nói kiên quyết, Mã Văn Trọng bắt đầu do dự. “Mạchđại nhân, nếu như ngài không tin, cũng có thể đi xem.”
“Cái này. . . .”
Sở Liên Nhi lại nói: “Vấn đề thứ hai, xin Mạch đại nhân nghekỹ, hai tảng đá, một tảng lớn, một tảng nhỏ, xin hỏi, bọn họ đồng thời từ chỗcao rơi xuống, tảng đá nào sẽ chạm đất trước.” Thế kỷ mười tám đã xuất hiện lýluận vật lý, tin tưởng thắng bọn cổ hũ này cũng không phí chút sức lực nào.
Mạch Lực Khang lại ngạc nhiên lần nữa, nếu như dĩ vãng, hắnkhẳng định thốt ra, chính là,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-mua-voi-soi/1841590/quyen-1-chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.