Sứ thần Kim quốc, cầm đầu là một người nhìn qua hơn ba mươituổi, cũng không mặc triều phục, mà là một bộ đồ kiểu văn sĩ, đầu đội bátphương khăn, trong tay còn đong đưa một cây quạt trắng vẽ hình trúc xanh, đâylà cách ăn mặc thịnh hành của nhã sĩ (người có học tao nhã) trong kinh, nhưngtrong mắt Sở Liên Nhi, lại cổ hủ khoe khoang làm ra vẻ.
Lạc Nguyệt Hiên, phòng nghị sự rộng rãi, Đông Ly Thuần ngồitrên vị trí đầu não, Sở Liên Nhi thanh tú động lòng người đứng ở bên người hắn,nàng không sợ hãi chút nào với tầm mắt dò xét phía dưới, trên mặt một mực bảotrì mỉm cười mê người, đáng yêu, hồn nhiên, giống như tiểu cô nương không hiểuchuyện đời.
Khi sứ giả Kim quốc và đám người Mã Văn Trọng biết được mộtnha đầu nho nhỏ bên cạnh Đông Ly Thuần có thể trả lời ba vấn đề xảo trá Mạch LựcKhang đưa ra, tất cả đều vừa mừng vừa sợ, đều đến Lạc Nguyệt Hiên tìm tòi kếtquả.
Nhưng, bọn họ tuyệt đối không có ngờ, vị nha đầu tài nữ này,lại là Sở Liên Nhi mà bọn họ chán ghét vô cùng.
Nhìn nàng thần khí nổi lên đứng ở bên cạnh Đông Ly Thuần,chán ghét và khinh thường trong nội tâm hoàn toàn biểu lộ không thể nghi ngờ.
Sở Liên Nhi và Đông Ly Thuần, một người đứng, một người ngồi.
Một người tuấn mỹ, một người xinh đẹp, một người trầm ổn nộiliễm, khí độ phi phàm, một người tự tin bay lên, tuổi trẻ mỹ lệ, dường như mộtđôi Kim Đồng Ngọc Nữ bầu trời sinh ra, làm cho tất cả người ủng hộ Đông Ly Thuầnmà chán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-mua-voi-soi/1841589/quyen-1-chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.