Càng đến cửa ải cuối năm, nghe nói làn da Tố Mai càng phátra thối rữa, mời đại phu mấy lần, cũng không thấy hiệu quả. Về sau, nghe nóitrên người Đông Ly Thuần cũng bắt đầunổi vết đỏ, hơn nữa còn chảy nước mắtkhông ngừng, tìm được tin tức như vậy, Sở Liên Nhi lại khổ lại mệt mỏi cũngđáng được.
Mỗi buổi tối trong viện giặt quần áo ngoại trừ nàng ra,không có bất kỳ người nào đoạt địa bàn với nàng, trong nội viện này tuy đơn sơ,nhưng bảo bối còn nhiều mà, lấy ra sửa chữa người, hoàn toàn không uổng phí lựcphá hủy.
Thời gian cứ như vậy bình tĩnh mà vượt qua trong bận rộn, SởLiên Nhi thành thói quen thân phận nha hoàn cả ngày không được nghỉ ngơi. Ít nhất,Tố Mai cho rằng như thế.
Ngày hôm đó, Đông Ly Thuần vào triều rồi hồi phủ, trực tiếpvề tới Bích Nguyệt hiên, từ tiến độ của một đám nha hoàn ra ra vào vào vội vànglại lặng yên không một tiếng động đó có thể thấy được uy vọng và nghiêm khắctrong phủ của Đông Ly Thuần này.
Thân phận Sở Liên Nhi cũng không thể cận thân hầu hạ Đông LyThuần, nàng bị phái đi phòng bếp nhỏ nấu nước thay chủ tử, tên khốn khiếp ĐôngLy Thuần muốn tắm rửa.
Sở Liên Nhi dùng quen đồ làm bếp hiện đại, nhìn bếp củi chồngchất trên lò, nàng bị làm khó.
Người cổ đại bình thường đều dùng đánh đá lửa ra lửa, (đến Tốngtriều mới phát minh chủng loại như hột quẹt, thổi liền cháy….) hai tay Sở LiênNhi cầm đá đánh lửa, vô luận nàng dùng sức ra sao, đều đánh không ra lửa, vừa bịấm gã sai vặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-mua-voi-soi/1841576/quyen-1-chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.