#tien161099 đã beta
Hôm sau là ngày đầu năm, Lộ Chỉ thức sớm, chân trời chỉ là mới ló dạng, trong phòng vẫn còn hơi tối, trong không khí phản phất vẫn còn lại cảm giác say ngủ từ tối hôm qua.
Cậu trở mình, nằm vào trên gối đầu, nghiêng đầu nhìn chằm chằm vào bàn sách. Mơ mơ hồ hồ nhìn mấy đề thi đang đặt trên bàn.
Lộ Chỉ vô ý cắn cắn môi mình.
Tần Tư Hoán đối sử với cậu thật sự rất tốt, Lộ Chỉ tuy rằng bên ngoài rất ghét hắn, nhưng dù sao cậu vẫn còn biết phân phải trái.
Tần Tư Hoán tuy rằng là loại người không ra gì, tính tình cũng không được tốt, còn có một loại tự tin không thể nào hiểu được, giống như là một người thiểu năng trí tuệ vậy. Nhưng mà người này đối với cậu thật sự rất tốt.
Lộ Chỉ tuy rằng không có nhiều bạn, người thật lòng đối tốt với cậu cũng rất ít, Tần Tư Hoán là một trong số đó.
Hiện tại trong nhà Tần Tư Hoán xảy ra chuyện, về tình về lý dù sao cậu cũng nên ra tay để giúp.
Lộ Chỉ nghĩ như vậy, mặc đồ vào, rồi ngồi dậy mở đèn.
Cậu mang dép lê, mở tủ quần áo của mình ra, lấy ra vài bộ đồ đặt trên giường, ở trong góc tủ quần áo có một cái ống heo.
Heo con được thắt cái nơ màu đỏ, rất vui vẻ, heo con cười lên vừa ngây thơ vừa hiền lành. Là tự Lộ Chỉ đi mua lúc mười tuổi, bên trong để giành cũng được một ít tờ tiền màu đỏ.
Lộ Chỉ rất có tính độc lập, cậu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-lao-dan-ong-nha-giau-ket-hon-truoc-yeu-sau/1184234/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.