#tien161099 đã beta
Thật ra thì cũng không có gì. Chỉ là hôm nay là đêm trừ tịch, Lộ Chỉ nhớ đến lúc trước Tần Tư Hoán đã từng giúp mình, cho nên qua năm mới muốn chúc hắn một tiếng Chúc Mừng Năm Mới.
Nhưng mà bên kia điện thoại, giọng nói của Tần Tư Hoán thật sự không tốt lắm, giọng nói cũng khàn khàn, giống như là bị bệnh vậy.
Lộ Chỉ châm chước một chút, tiện tay mở đèn trên tủ đầu giường, hỏi: “Chú Tần, chú bị làm sao vậy? Bị cảm sao?”
Bên kia điện thoại im lặng trong chốc lát, sau đó mới là tiếng của Tần Tư Hoán trầm thấp “Ừ” một tiếng.
“Vậy chú có chích thuốc chưa? Uống thuốc chưa?” Lộ Chỉ nghe hắn nói mình bị bệnh, trong lòng cũng cuốn lên, Tần Tư Hoán ngày thường rất có tinh thần, nếu mà bị bệnh nhất định là rất khó chịu, “Chú đỡ bệnh chưa? Có phải là cháu làm phiền chú nghỉ ngơi hay không?”
“Không có.”
“Vậy chú hiện tại như thế nào rồi? Còn khó chịu không?” Lộ Chỉ quan tâm hỏi.
Tần Tư Hoán cảm thấy hoang đường đến buồn cười.
Ba hắn cầm gậy đánh golf đánh hắn, đánh hắn đến mức vào viện, kết quả lúc hắn tỉnh lại chỉ nhìn thấy Vinh Tuệ Linh. Vinh Tuệ Linh ngồi ngây người một lát rồi rời đi, chỉ kêu hắn đi nghỉ ngơi.
Dù sao thì từ nhỏ đến lớn đều luôn như vậy. Tần Minh với Vinh Tuệ Linh đều không quan tâm đến hắn, sinh nhật của hắn cũng chỉ có một mình, bị bệnh thì cũng tự mình đi bệnh viện, sau đó lúc gây dựng sự nghiệp, gặp phải trắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-lao-dan-ong-nha-giau-ket-hon-truoc-yeu-sau/1184233/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.