Ta lừa gạt A Nam trở lại, thật ra chính là muốn để cho nàng nhìn thấy ta không hề có chút lưu luyến nào đối với Phùng Yên Nhi. Nhưng đến hiện tại, ta vẫn không nhìn ra chút tâm ý nào của A Nam. Nàng thoạt nhìn vẫn trầm mặc và lạnh nhạt, đối với những chuyện ta phải làm dường như không có hứng thú lắm.
Từ khi bắt đầu bữa tiệc, A Nam đều không nhìn ta, nàng chỉ nhìn Phùng Yên Nhi, nhìn Bạch Thược rót rượu, thậm chí còn nhìn Lục Kiều bị lôi ra ngoài. Người duy nhất nàng không nhìn đến chỉ có ta, nhân vật chính ngày hôm nay.
Điều này khiến ta cảm thấy rất mất mát.
Chẳng lẽ ta vẫn chưa đủ tốt?
Lúc này Phùng Yên Nhi đã hoàn toàn phát ngốc, hai mắt nàng ta nhìn chằm chằm ly rượu trước mặt, khuôn mặt không tránh được vặn vẹo. Ở trong phòng ánh sáng không đều, nàng ta như vậy nhìn có vẻ dữ tợn một cách lạ thường.
Thế mà ta đã từng cảm thấy khuôn mặt kia vô cùng xinh đẹp!
"Yên Nhi, đây là đồ tốt mà trẫm đặc biệt chuẩn bị cho ngươi." Ta cố ý chủ động: "Ngươi uống vào rồi sẽ không bao giờ già đi nữa." Ta nói. Ta cố ý đường đường chính chính ra tay với nữ nhân này, không giống như nàng ta, trước giờ đều âm thầm hại ta từ sau lưng.
Phùng Yên Nhi dường như đã không còn ngồi vững được nữa. Nàng ta cuống quýt đỡ lấy bàn.
Nhưng nữ nhân này rốt cuộc vẫn không khiến ta thất vọng. Sau một hồi run rẩy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-khuyet/3119838/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.