Mưa rơi xuống nhè nhẹ, tí tách tí tách làm người ta tâm hoảng ý loạn.
Hoàn toàn ngược lại, trường thi phía trước chỉ vội mà không loạn, ta nhìn thấy được bóng dáng nhị ca đi xuât hiện một cái rồi lại biến mất. Hắn rất tẫn trách, tuần tra kỹ lưỡng cả trong lẫn ngoài, dáng dấp của nhị ca vốn rất oai phong, cho dù biết hay không biết hắn thì chỉ cần nhìn thấy dáng vẻ của hắn, những người có ý định giúp cho các sĩ tử bên trong cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ. Nếu còn nghe đến uy danh trước kia của hắn trên chiến trường, càng không có người nào không ngoan ngoãn vâng lời.
Trước mắt, tiến hành kỳ thi mùa xuân một cách thuận lợi là việc quan trọng nhất.
Nhưng ta vẫn lo lắng, sợ rằng hôm nay sẽ xảy ra chuyện.
A Nam lẫn trong đám người, nàng cũng đang quan sát, đôi mắt nhạy bén dị thường.
Ta biết rõ A Nam sẽ không chờ lâu, nàng diễn vai Bạch Thược rất nghiêm túc. Một cung nữ cẩn thận dè dặt chắc chắn sẽ không nán lại lâu ở bên ngoài cung.
Nhưng kỳ lại là, ta không thấy có người của Lý phu nhân đến gần A Nam. Căn bản là không có ai đến gần A Nam.
Thân vệ của ta lên Phong Vũ Các, ngồi xuống đối diện Đặng Hương. Hai người nói qua nói lại, chắc chắn là Đặng Hương không biết đang xảy ra chuyện gì, lúc này vẫn đang mơ hồ.
Nhưng vào lúc này, một tiếng chiêng vang lên, một đội hộ vệ từ bên trong trường thi đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-khuyet/3119822/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.