Ta ở đây vẫn còn cố gắng suy đoán ý định của Phùng Yên Nhi, đoán không ra dụng ý của nàng ta khi tỏ ra hết sức ủng hộ ta trọng dụng người miền nam. Bên ngoài cũng đã truyền đến tin tức sĩ tử nam bắc nổi lên xung đột trên đường vào kinh.
Ta cũng không vội, thứ nhất là hai ngày nay nhiều chuyện như vậy, thứ hai là ta biết rõ, một đám thư sinh náo loạn cũng không gây ra được chuyện gì lớn. Nghe nói mỗi ngày bọn họ chỉ công kích lẫn nhau ở cửa Thái học, mỗi lần ồn ào như vậy, nhiều nhất cũng chỉ là nước miếng văng tứ tung. Gây sự lớn hơn nữa thì chỉ sợ bị quan phủ tìm đến thì họ bị hủy bỏ tư cách dự thi.
Huống hồ bây giờ những chuyện như thế này đã có nhị ca đi xử lý, cũng không cần ta phải phí tâm.
Cho đến khi ta nghe nói ngay cả A Nam cũng đến cửa Thái học, ta mới cảm thấy có chút hiếu kỳ.
Lúc đó, ta đang ở trong cung Tử Lưu xem Mậu Nhi, từ sau tiệc rượu đầy tháng, đứa nhỏ này liền giống như mệt muốn chết cứ ngủ suốt, còn không chịu ăn cái gì. Cung nhân sợ gặp chuyện không may, không thể không nói cho ta và mẫu hậu biết.
Bởi vì trời đã tối, mẫu hậu liền nói không tới, ta không thể không đến cung Tử Lưu một mình.
"Thục phi và Hiền phi nói thế nào?" Ta không quên hỏi Tiễn Bảo Bảo bên cạnh. Tiễn Bảo Bảo cũng vừa mới bị gọi tới. Hiện giờ dường như ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-khuyet/3119795/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.