A Nam lẳng lặng nằm dưới người ta, mở to hai mắt nhìn ta. Chỉ là hào quang trong ánh mắt kia không thể so với mấy ngày trước, bây giờ trong ánh mắt này dường như thiếu chút nhiệt tình, cũng bớt nhiều cảm giác mới lạ đối với ta. Thứ còn sót lại chỉ là mờ mịt. Giống như ta lại biến thành người xa lạ đối với nàng.
"A Nam phải tin tưởng ta." Ta rất nghiêm túc nói với A Nam, sợ nàng không chăm chú nghe, còn tiện tay xách xách lỗ tai của nàng: "Nếu ngay cả nàng cũng xa lạ với ta, những người kia sẽ càng đắc ý. Các nàng công kích nàng mà nàng tức giận, ta sẽ càng tức giận hơn. Nhưng nàng nghĩ một chút mà xem, nếu không phải vì ta, bọn họ cần gì phải công kích nàng. Điều này cũng đủ chứng minh, ta và nàng vốn là một phe." Ta uống quá nhiều rượu, tiếng nói cũng vang hơn một chút.
A Nam hừ một tiếng nho nhỏ.
Ta nắm lấy cái mũi nhỏ của nàng: "Hừ cái gì! Đây cũng đâu phải là tranh giành tình nhân." Ta nói: "Ta nói rất nghiêm túc đấy."
A Nam nhìn ta, không biết nàng đã hiểu chưa. Chỉ là ở trong mắt A Nam, ta cùng với bọn Phùng Ký đại khái cũng là một phe.
"Nàng còn nhớ, ngày tuyết rơi đầu mùa đó, ta mang nàng vào triều không?" Ta nhìn nữ nhân bất động thanh sắc phía dưới, ở gần nàng như vậy, cảm giác nàng có chút mê người. Mặc dù đại yến trong cung rất phong phú, nhưng thật ra ta cũng không ăn thứ gì.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-khuyet/3119749/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.