Editor: Nguyễn2
Ta đứng dưới cây bách thụ lớn, hơi lúng túng, trên mặt cứng ngắc đến cười cũng không cười được.
Đứa nhỏ Huyền Tử này cũng quá trực tiếp đi, một câu liền đâm xuyên lòng ta. Để cho ta một cơ hội che giấu cũng không có.
A Nam đứng trên thềm một lát, lúc này, nàng đã cởi cung trang phía ngoài, chỉ mặc cái áo nhỏ hình hoa lan ở nhà, tháo thắt lưng có nhiều hình tròn bạc, châu ngọc trên đầu ra. Nhìn đơn giản tinh khiết, hờ hững như gió nhẹ. Sắc mặt của nàng đã không còn tức giận nữa. Chỉ là có vẻ nặng nề mà thôi.
"Huyền Tử đừng nghịch, coi chừng dẫm lên tuyết rơi trên mặt đất, làm bẩn giày mới." A Nam nói, hoàn toàn là nói chuyện với Huyền Tử. Nói xong nhấc rèm, xoay người vào phòng.
Ta giờ mới phát hiện, Trường Tín cung đã đổi rèm cửa, trong ngày đông dùng vải rèm dày, lúc này tất cả đều đổi thành vải đay hoa mỏng nhiều màu. Hoàng hôn chiếu vào, mành hoa khẽ lay động trong gió. Giống như cảm giác “nhà” trong tưởng tượng của ta.
Năm đó, ta chờ phụ hoàng thả ta ra ngoài làm Vương gia, đã từng tưởng tượng mình ở đất phong có thể có một ngôi nhà đơn giản chất phác, trong nhà, nữ chủ nhân vén rèm cửa lên gọi ta và bọn nhỏ về nhà ăn cơm. Chỉ là, nữ chủ nhân đó......
Huyền Tử tựa như người lớn, thở dài một hơi.
Hắn đi vào cửa viện, chỗ đó có ít tuyết hơn, "Tỷ tỷ vừa mới trở về đã tức giận, nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-khuyet/3119746/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.