Editor: Nguyễn2
Ta ngồi uống trà trong phòng đánh đàn của A Nam, trong phòng chỉ có cái lò nhỏ bằng đất sét, A Qua đang coi chừng lửa. A Qua hướng về phía lò nhỏ khóc thút tha thút thít, lại không dám cao giọng.
Lúc này A Nam nằm rạp người trên đùi của ta, dáng vẻ miễn cưỡng, nàng bị thương ở đầu nên luôn muốn ngủ, là ta kiên quyết gọi nàng dậy. Nàng mặc áo lông cừu trắng, đầu cũng không chải, tóc dài tùy ý để trên vai. Dáng vẻ không có tinh thần như mấy con mèo nhiều màu sắc của Mẫu hậu.
"Vẫn muốn ngủ sao?" Ta nhẹ nhàng sờ gáy A Nam, vết sưng đã bé đi rất nhiều. Lúc này chạm vào, mặc dù còn sưng lên một ít, nhưng A Nam đã không cảm thấy đau đớn.
"Hoàng thượng, người nói xem tại sao Mẫu hậu lại giữ Huyền Tử lại?" A Nam hỏi ta.
Ta nở nụ cười,"Mẫu hậu hình như muốn đền bù trước kia Mẫu hậu dạy con chưa tốt. Lão nhân gia cảm thấy ta đây là một nhi tử không tốt." Ta cảm thấy, hôm nay Mẫu hậu nói với ta lời này, đủ để tỏ rõ nàng tiếc nuối giáo dục ta lúc trước. Hiện tại nàng muốn đền bù cho Huyền Tử."Nàng yên tâm, nàng nhìn Nguyên Quân Diệu ta uy phong sáng suốt, cũng biết Mẫu hậu sẽ không dạy hư Huyền Tử." Ta cười.
A Nam “Xì” một tiếng, nâng má nghĩ, "Không biết bây giờ Mẫu hậu cùng Huyền Tử đang làm gì?"
Ta bất đắc dĩ lắc đầu, "Đến lúc này rồi, còn có thể làm gì chứ." Lúc này trăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-khuyet/3119726/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.