Bởi vì cơn mưa hômqua, trong vườn không khí trong lành mát mẻ. Hôm nay trên bầu trời từngđám mây phá lệ trong xanh hơn nhiều, thích hợp ra ngoài hóng mát. Quảnhiên, ta nhìn thấy mẫu hậu chuyển cái tháp Hương phi, đặt ở dưới cây bồ đào. Thư thư phục phục dựa vào, cùng Phùng Yên Nhi trò chuyện vui vẻ.Lá cây bồ đào xanh mơn mởn, đã treo thành chuỗi Thanh Quả tử, chính làcòn chưa chín, chưa ăn được.
Không đợi nhóm nội giám thông bẩm, mẫu hậu từ xa liền nhìn thấy ta: "A, Hoàng Thượng hôm nay đến sớm".
Ta nghe mẫu hậu nói chuyện trong giọng nói không quá bất ngờ.
Ta tươi cười nhảy xuống kiệu, trong lòng nhảy loạn, đi trước tìm bóng dáng của A Nam nhưng không thấy. Ta càng khẩn trương. Lại còn phải làm bộnhư không có việc gì.
Nhìn thoáng qua Phùng Yên Nhi, nàng đang ởtrước mặt mẫu hậu thêu cái gì đó. Ta đoán nàng đang thêu cái gì đó nhonhỏ đẹp đẽ để nịnh bợ, lấy lòng mẫu hậu. Phùng Yên Nhi luôn luôn nhưvậy. Ta tại vị hơn mười năm, đến lúc mẫu hậu qua đời, nàng cùng mẫu hậu ở một chỗ vẫn rất hòa hợp.
Ánh mắt của ta đảo qua một vòng, vẫnkhông thấy được A Nam, chỉ nhìn thấy Hà chiêu nghi đang đứng dưới máihiên. Nàng một người cô đơn chiếc bóng, mặt trời trên đỉnh đầu, trốnkhông chỗ trốn, giấu không chỗ giấu. Muốn khóc không khóc được, vẻ mặtđều là ủy khuất. Cung nhân cũng chỉ có thể đứng xa xa quan sát, muốngiúp cũng giúp không được việc.
Lại đang diễn màn kịch gì đây?
Ta đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-khuyet/3119591/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.