Lúc lâm triều, ta đoán trước áp lực ở bên trong sẽ tới rất nhanh.
Kỳ thật, ta vẫn thực cần cù, ngồi ở trên long ỷ hơn mười năm, ta đều đãsớm chuẩn bị sẵn sàng nghênh chiến đám triều thần chuẩn bị trình diện.Ngày thường vào triều, bình thường thời điểm ta đến, bên ngoài còn imắng. Nhưng hôm nay lại khác, ta sớm nghe thấy âm thanh ồn ào nhao nhaongoài cửa. Kia thanh âm rơi vào trong Lưỡng Nghi điện, ta nhịn khôngđược ngoáy lỗ tai.
"Tuyên đi!", ta nói.
Lúc này trời cònchưa sàng hẳn, trong điện Lưỡng Nghi vẫn còn đốt đèn lồng để nghị sự. Có lẽ là tâm tính thay đổi, ta chưa bao giờ cảm thấy thê lương như bâygiờ. Trong ánh sáng mờ ảo, ta cảm thấy không gian bên dưới ngự tọa có vẻ quá mức rộng rãi, ta cũng chưa bao giờ có cảm giác cô độc như hiện tại.
Nhóm triều thần nối đuôi nhau vội vàng nhưng có trật tự mà vào, một đám trên mặt tất cả đều thập phần nghiêm túc. Trong lúc đó, nhìn cũng không nhìn liếc mắt một cái.
Ta biết đây là vì sao. Trong lòng cười lạnhmột tiếng. Trong cung vô luận phát sinh chuyện gì, luôn rất nhanh truyền đi. Bọn họ đã biết ta ngày hôm qua tra hỏi chuyện thu thuế ở phía Nam.Chờ lúc nữa khi trở về, ta phải đem ngự thư phòng xử lí sạch sẽ, trừ bỏNhư Ý, đem những thái giám ăn cây táo rào cây sung kia tất cả đều xử límột lần. Trước kia ta không cần, cảm thấy Phùng Ký là người một nhà,hiện tại, bọn họ cùng Phùng gia tiếp xúc, chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-khuyet/3119589/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.