“Nhãi con, cậu còn biết đường quay về à!” Vương Khải Hoa, đặt tay lên vai Lâm Hoài: “Hả!”
Lâm Hoài cầm những hộp lớn nhỏ, “Cầm giúp tớ đi.”
“Nhãi con, cậu định làm gì vậy?”
Lâm Hoài đặt hộp quà lên bàn, nghĩ đến Khương Thanh Chanh, cậu liền cảm thấy đau đầu.
Khương Thanh Chanh đem rất nhiều đồ đến, nói đây đều là tấm lòng của cô, món quà cô tặng cũng phải là đồ giá trị nên Lâm Hoài cũng không tiện từ chối.
Cuối cùng, Khương Thanh Chanh tỏ ra đáng thương, nói anh mình là đồ cặn bã, nói Lâm Hoài cũng đừng quá đau buồn, nếu muốn ăn gì thì cứ nói cho cô biết.
Lâm Hoài cảm thấy có hiểu lầm rất lớn nhưng không biết phải giải thích thế nào.
Nhưng sự thật đúng là như vậy, bởi vì Khương Lâm Trúc hoàn toàn không cho cậu biết suy nghĩ của anh.
Lâm Hoài ngồi xổm trên ban công suy nghĩ.
Tất cả bạn cùng phòng thấy Lâm Hoài ngoài xổm ngoài ban công nên thì thầm nói chuyện.
“Nhãi con bị làm sao vậy?”
“Tớ không biết.”
Lúc Khương Lâm Trúc tỏ tình, Lâm Hoài cảm thấy rất kinh ngạc, nhưng lúc đó cậu không đồng ý.
Sau đó… Ừm, đó là chuyện ngoài ý muốn.
Lâm Hoài sống một mình nên ăn uống rất thất thường, thế bên dạ dày cũng không được tốt. Tình cờ ngày hôm đó, Lâm Hoài ăn rất nhiều kem, còn mua thêm một túi thịt nướng mang về nhà. Trên đường về cậu tình cờ gặp Kiều Lập Hàng.
Có lẽ đây không phải là một sự trùng hợp ngẫu nhiên, mà là Kiều Lập Hàng cố ý gặp cậu.
Cậu và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-hoan/1136692/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.