Lâm Hoài lấy chìa khóa và hành lý đã gửi từ trước từ cô quản lý, cậu đi vào kí túc xá, cũng may mọi thứ không quá xáo trộn.
Vài ngày trước, cậu từ Hà Thành trở về thành phố Thường, làm quen lấy lòng cô phục trách, gửi hành lý nhờ cô trông giùm, sau đó chạy ra ngoài chơi, nhưng lại bị Khương Lâm Trúc bắt trở về.
Lâm Hoài đang ngồi xổm dưới đất thu dọn đồ đạc thì nghe thấy tiếng cười từ phía cửa, vì thế cậu ngẩng đầu lên, trực tiếp đối diện với bạn cùng phòng mới.
“Xin chào! Mình là Lâm Hoài.”
Lâm Hoài cong môi, khóe mắt mang theo ý cười, tóc xõa mượt mà quanh cổ, trông đặc biệt ngoan ngoãn.
“Chào, chào cậu!” Các chàng trai cầm bóng rổ cảm thấy có hơi khẩn trương.
“Cái này tặng cho các cậu.”
Lâm Hoài tặng cho ba người mỗi người một thành socola.
“Cảm ơn.”
Bốn người họ đều nhanh chóng làm quen và hòa hợp với nhau.
Khương Lâm Trúc gửi tin nhắn cho cậu, hỏi cậu có muốn ra ngoài dùng bữa không, Lâm Hoài nhắn lại là cậu đang ăn cùng với bạn cùng phòng. Sự thật đúng là như vậy, họ đang cùng nhau ăn tôm hùm đất và Lâm Hoài tranh thu thời gian trả lời tin nhắn của anh.
Mèo Quán Quán: Thầy Khương, mỗi ngày thầy đều bận rộn như vậy, thế mà lại có thời gian tìm đến bạn trai để vui chơi, thầy không cảm thấy mệt sao?
Thầy Khương: …
Mèo Quán Quán: Có vẻ như thầy Khương chưa thật sự nghiêm túc trong công việc?
Thầy Khương:… Xin lỗi, là anh không sắp xếp được thời gian, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-hoan/1136688/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.