Chu Chính Hàm đỡ Thục phi, truyền gọi thái y.
"Thục phi nhiều ngày vất vả, không chịu nổi kinh hỉ này. Đưa nàng ấy ra sau tiểu điện trước."
Đỡ Thục phi rời khỏi, hoàng quý phi lo sợ quỳ dưới đất, luôn miệng nói mình oan uổng. Chu Chính Hàm nghiêng đầu:"Ngươi oan uổng?"
"Từng chuyện mà Thục phi nói ra, có chuyện nào mà oan uổng ngươi? Không ngờ còn cho trẫm một bất ngờ như thế, ngươi hãm hại cả chính muội muội của mình!"
Tiểu Ý, cung nhân của Thục phi quỳ xuống bẩm tâu:"Hoàng thượng, xin người đòi lại công đạo cho nương nương. Năm đó nương nương vì uống canh bổ mà hoàng quý phi đưa qua nên mới khó sinh, dẫn đến bệnh tật sau này. Chuyện này chỉ cần đem tâm phúc của hoàng quý phi ra tra khảo là sẽ biết!"
Hoàng quý phi trừng lớn, vùng dậy muốn đánh Tiểu Ý:"Tiện nhân, các ngươi hãm hại ta!"
Cấm vệ quân lần nữa đè nàng ta xuống, lần này mạnh tay vô cùng khiến nàng ta giãy dụa như một con chó.
Chu Chính Hàm liếc nhìn, một quyền nắm chặt:"Từng chuyện này, có thứ gì oan uổng? Trẫm sẽ từ từ tính với ngươi, tính từng chuyện một. Bao gồm cả chuyện hạ độc Thanh Diên, trẫm sẽ tính với ngươi rõ ràng!"
Hoàng quý phi gào lớn:"Hoàng thượng, chuyện của hoàng hậu thần thiếp không có làm! Hoàng thượng!"
Tiếng gào quăng dần ra xa, Chu Chính Hàm tâm trạng không tốt. Hậu phi sau lưng làm chuyện trái nhân nghĩa, tất nhiên hắn phẫn nộ vô cùng. Hoài Ngâm và Chu Chính Thừa lui ra, tiếp tục điều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-hoa-long-tu-trung-sinh-chi-sung-phi/3437455/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.