Hoàng hậu trên đường trở về từ Minh gia, đột nhiên mặt mũi tím tái, thổ huyết trên xe ngựa mà ngất đi. Lúc đưa về cung đã không còn ý thức, hoàng thượng đứng bên ngoài tẩm cung, không nói lời nào mà chỉ nhìn chằm chằm bên trong tẩm điện.
"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
Qua một khắc, bên trong không có động tĩnh gì, Chu Chính Hàm đành mơ hồ hỏi Hà Tịnh. Hà Tịnh cô cô quỳ bên dưới, khóc không thành tiếng, chỉ run rẩy quệt nước mắt. Trên người nàng ấy vẫn còn máu của Triều Thanh Diên, Hà Tịnh hức hai tiếng mới trả lời:"Nô tì hộ tống nương nương hồi cung, không biết vì sao lúc trên xe ngựa trở về thì nương nương nói không khỏe, sau đó thì khó thở rồi thổ huyết."
Hà Tịnh cô cô không giống nói dối, cả người quỳ dưới đất run cầm cập. Thục phi nắm lấy áo Chu Chính Hàm, tận tình khuyên nhủ:"Hoàng thượng, tỷ tỷ hồng phúc tề thiên. Nhất định không sao."
Sau đó nàng quay sang Hà Tịnh, an ủi:"Ngươi đừng khóc nữa. Hoàng hậu tỉnh lại còn phải nhờ ngươi chăm sóc, ngươi đi thay y phục đi."
Thục phi phân phó một phen, Đức phi bên kia mới hớt hải chạy tới. Vừa rồi trong cung hỗn loạn, Đức phi vất vả lắm mới chạy qua được.
Đức phi lo lắng hỏi:"Hoàng hậu nương nương thế nào rồi?"
Thục phi thở dài:"Thái y ở trong đó một lúc rồi vẫn chưa trở ra."
Chu Chính Hàm trầm mặt, tay hắn nắm thành quyền, hận không thể xông vào trong đó. Ai cũng biết đế hậu ân ái,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-hoa-long-tu-trung-sinh-chi-sung-phi/3430489/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.