Thái tử Hoắc Hoàng biết đi, bụng của hoàng hậu càng lúc càng lớn. Đức phi dẫn theo Chu Vĩnh Dư đến thăm, qua lại càng thêm thân thiết.
Mấy tháng qua có thêm một sự kiện, Ngô tướng quân cầu thân Trúc nữ quan. Trúc nữ quan chưa nhận lời, cả ngày ở lỳ Phượng Nghênh cung không ra ngoài.
Ngô tướng quân có hàm phẩm không nhỏ, tuy tuổi có hơi lớn nhưng vẫn là bậc anh tài. Sau khi ông thăng quan tiến chức, có không ít nhà đến muốn cùng ông định thân. Dạo trước Ngô tướng quân bị thương trong lúc tập trận, Triều Thanh Diên lấy cớ Ngô Hành là tài tướng trung thần, liền phái Trúc nữ quan đến giúp ông chữa trị.
Ngô tướng quân tính khí cộc cằn thô lỗ, nhưng đối với Trúc nữ quan hết mực dịu dàng, lúc nói chuyện còn cố ý hạ giọng nhẹ nhàng để không làm bà sợ hãi. Ai cũng nhìn ra được ông có ý với Trúc nữ quan.
Trúc nữ quan cố tình tránh mặt, thở dài buông ra mấy câu trách thân.
"Ta là nữ nhân nửa đời dang dở, hắn đang có công danh rực rỡ, không nên bị ta liên lụy."
Ngô Hành không chịu bỏ cuộc, xin hoàng hậu được làm cấm vệ quân bên ngoài Phượng Nghênh Cung. Mỗi ngày nhìn thấy Ngô Hành, A Mãn Nương ngượng đến mức chỉ biết đi đường vòng. Nhưng trốn tránh mãi cũng không phải là cách, hoàng hậu nương nương đành phải ra tay.
Mồng bốn tháng sau, A Mãn sẽ về thôn Kinh Giác cúng tế nữ nhi. Vì sau chiến loạn, thôn Kinh Giác bị ảnh hưởng rất nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-hoa-long-tu-trung-sinh-chi-sung-phi/3317601/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.