"Thỉnh an thái hậu."
Hạ Vi ngồi trên phượng ỷ, tay cầm tách trà nhàn nhã uống một ngụm. Dung mạo đến tuổi này còn mặn mà hương sắc, có thể thấy lúc trẻ là một giai nhân hiếm gặp.
Danh xưng nhất thế sủng phi của Hạ thái hậu năm đó, đương nhiên không phải là nói ngoa.
An Chu đế vì nụ cười của Hạ thị, sẵn sàng làm tất cả. Đây đã là một truyền kỳ của tiền triều hậu cung.
"Miễn lễ."
Ánh mắt thái hậu đảo qua vị trí của Triều Thanh Diên, nhưng lại không có biểu hiện gì. Lộ ra vẻ nghiêm khắc, nhìn đến vị trí của Hoàng quý phi nói ra lời răn dạy thường tình.
Chung quy cũng là mấy lời khiển trách Hoàng quý phi không tròn trách nhiệm, nhắc nhở hậu cung không được noi theo.
Người ngồi trong sảnh không nhiều. Hậu cung của Chu Chính Hàm tổng tất thảy chỉ có năm người. Trên có Hoàng quý phi đã bị cấm túc, Mạn phi bệnh nặng được miễn thỉnh an, Triều Thanh Diên ngồi bên phải, đối diện nàng là Đức phi Tiết thị, kề bên Đức phi là Lệ phi.
Các thái phi triều trước phần lớn đã qua đời, người còn đều dưỡng lão bên ngoài cung.
Bên dưới hàng ghế hậu cung là hàng ghế của các mệnh phụ cáo mệnh và tôn tử hoàng thất. Hạ thái hậu đột nhiên hỏi thăm một vị cáo mệnh phu nhân, chủ đề và lực chú ý đều đặt trên người đó.
"Nghe nói tức phụ nhà Tinh Quốc phu nhân lại hoài thai, đây đã là lần thứ ba rồi."
Tinh Quốc phu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-hoa-long-tu-trung-sinh-chi-sung-phi/2922618/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.