Tương Nhu gật đầu.
Chu Chính Hoành cảm thấy một chuyến đi của mình, quay về biến động không ít. Triều Thanh Diên trong trí nhớ của hắn chẳng qua là một nữ tử chân yếu tay mềm, không có giá trị lợi dụng nhất trong hậu cung của hoàng thượng.
Có thể khiến cho Lệ phi bị trách phạt, bản thân chiếm sủng suốt mấy tháng. Tâm tư không hề tầm thường, ai ngờ hậu cung của Chu Chính Hàm có người như thế.
Tương Nhu thấy hắn thất thần, nàng ta nhân lúc hắn không chú ý chậm rãi châm từng ngọn lửa trên người Chính Hoành. Hắn vốn không đến để vui vẻ với nàng ta, nhưng cuối cùng cũng không nhịn được, ở lại mây mưa một trận.
Ở trong cung thái hậu tuyên dâm, đôi cẩu nam nữ này cũng quá thể coi trời bằng vung.
Hoài Ngâm dựa vào vách gỗ, âm thầm đánh giá kỹ năng của Chu Chính Hoành.
Dục Minh vương thật sung sức!
Đợi đến khi hai người họ phát ra tiếng mà trẻ nhỏ không thể nghe, Hoài Ngâm mới chậm rãi rời đi. Hoài Ngâm nghiêng đầu, phát hiện ngoại trừ hắn nãy giờ nghe ngóng, còn có thêm người khác nữa.
Nhưng người đó rất nhanh nhẹn, tẩu thoát gọn gàng. Hoài Ngâm đuổi vài bước đã không kịp, chỉ có thể hướng Long Nguyên cung trở về báo cáo.
"Hoàng thượng."
Chu Chính Hàm gật đầu:"Tìm được người ở thôn Kinh Giác chưa?"
"Thuộc hạ đã mời được người, phu nhân đó hơi kinh sợ nhưng cuối cùng vẫn đi theo. Thuộc hạ sắp xếp cho bà ấy nghỉ ngơi, ngày mai có thể diện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-hoa-long-tu-trung-sinh-chi-sung-phi/2922604/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.