"Thần đệ tham kiến hoàng thượng, hoàng thượng vạn tuế."
Chu Chính Hoành quỳ dưới chân rồng, cung kính hành lễ. Mãi không nghe thấy tiếng kêu miễn lễ, đầu gối của hắn sớm đã tê rần.
Chu Chính Hoành bạo gan ngẩng đầu, phát hiện Chu Chính Hàm cũng đang nhìn mình.
Ánh mắt của Chu Chính Hàm làm hắn giật thót. Chu Chính Hàm tựa cằm vào lòng bàn tay, nghiêng đầu quan sát:"Hoàng đệ mải mê công vụ, trẫm đã sớm cho người gọi về, đến tận hôm nay mới thấy diện kiến."
Chu Chính Hoành không lộ ra sơ hở, bẩm báo:"Công vụ bên ngoài quá nhiều, thần đệ không về kịp thời. Xin hoàng thượng trách phạt."
"Không sao. Cống hiến hết mình như thế, trẫm còn định khen thưởng đệ."
Nghe đến khen thưởng, sự thấp thỏm nãy giờ của Chu Chính Hoành giảm bớt.
"Đây là chuyện thần đệ nên làm, không dám nhận thưởng."
Hay!
Hắn ở kiếp trước chính là bị chiêu lấy lui làm tiến này của Chu Chính Hoành qua mặt. Đơn giản suy nghĩ hắn đã ngồi vững vương vị, Chu Chính Hoành sẽ không dám làm càn mà lựa chọn an phận.
Thật ra bây giờ Chu Chính Hoành bề ngoài an phận, bên trong tâm cơ khó lường.
"Sao có thể không thưởng? Triệu Hải, đem đồ lên đây."
Triệu công công đưa cung nhân ra trước, dâng lên Chu Chính Hoành một thanh gươm vàng.
Chu Chính Hoành chưa rõ hoàng thượng có ý gì nhưng hắn nhận ra đây nhất định là món đồ tốt. Thanh gươm chạm khắc tinh xảo, có dấu hiệu của năm tháng, tuyệt đối là món
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-hoa-long-tu-trung-sinh-chi-sung-phi/2922603/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.