Người thì ngồi hưởng thụ, người thì nuốt lại sự tò mò vào trong bụng mà chuyên tâm lái xe. Mọi thứ lần nữa rơi vào im lặng, chỉ còn lại tiếng thở đều đều của những người đang nghỉ ngơi.
Mọi thứ cứ tua đi tua lại cho đến khi đoàn xe dừng lại tại thôn làng. Chuyến đi yên ổn đến lạ, không có vì sự xuất hiện của chủng xác sống mới ngáng chân làm chậm tiến độ. Điều này có lẽ là điều may mắn nhất đối với tất cả mọi người kể từ khi tận thế bắt đầu.
Thôn làng vắng vẻ không có bất cứ hơi thở nào của sự sống. Cảm xúc tốt đẹp của Ninh Truy Thục cũng dần lắng xuống, sâu trong anh ta cảm thấy có sự chua xót đang ăn mòn lục phủ ngũ tạng của mình.
“Thục, anh ổn chứ?”
“Tôi ổn”
Hắn thở dài đưa tay vò mái tóc sặc sỡ của Duẫn Ngôn, nuốt mọi sự phiền muộn của bản thân vào trong quyết định định đi cùng Duẫn Ngôn cùng Huỳnh Giang đi loanh quanh tuần tra để lên kế hoạch làm khu an toàn nhỏ. Bên kia sẽ do Carl cùng cô bạn gái quản lí sắp xếp mọi người sửa soạn đón nhà mới và lên kế hoạch xây dựng khu an toàn.
Duẫn Ngôn dáo dác nhìn xung quanh, đi từng căn nhà đê tìm kiếm chút gì đó như con người hay một chút đồ hữu ích. Từ hệ thống, cậu biết đây là bản làng nơi mà nam chính lớn lên, trong cốt truyện chính tác giả, về đến chương ngoại truyện mới nhắc đến nam chính sau khi tiễn người mẹ cùng người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-he-thong-oanh-tac-mat-the/2694383/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.