Ninh Truy Thục tiếp cận trang viên kia rồi đột nhập vào trong để nghe ngóng tình hình. Hắn có phần mong chờ bố mẹ của mình vẫn còn sống và được bảo vệ tại trang viên này.
Hắn bí mật đi men theo một tên lính, cẩn thận đứng trong bóng tối nghe ngóng rồi chạy đến nơi dành cho người “lao động” theo lời của một tên lính canh.
Đến nơi thì mọi thứ vẫn ồn ào từ những lời cầu xin nho nhỏ cho tới lời quát nạt mắng vốn của lính canh. Đến giờ này mà những người dân bình thường không có dị năng vẫn phải làm việc không được nghỉ ngơi.
Hắn từ xa nheo mắt tìm kiếm hình bóng quen thuộc của người thân. Không phụ lòng hắn, hình ảnh bố mẹ hắn vất vả mang vác đồ đã đập ngay vào mắt sau một hồi kiểm chứng lại.
“Mẹ nó! Bọn khốn…!”
Ninh Truy Thục chua xót thốt lên, lửa giận trong lòng bùng cháy chỉ muốn trực tiên lao nhanh tới giết toàn bộ những kẻ kia. Hắn vừa định thực hiện ý tưởng ngay lập tức bị kéo giật lại phía sau.
“Ôi mẹ ơi! Có phải anh bị điên rồi không!”
Có lẽ vì sức lực của Thục quá lớn khiến người phía sau kia khi giật người hắn lại bị mất đà ngã ra phía sau rồi ai oán rít lên một câu nho nhỏ để cảnh tỉnh tên ngốc trước mắt.
“Ngôn…?”
Lúc vừa đến đây cậu đã để ý tên này có gì đó không ổn rồi đến khi tra hỏi tên lính xong liền sốt sắng rồi sau bữa tối đã lập tức biến mất nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-he-thong-oanh-tac-mat-the/2694380/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.