Diệp Niệm Sênh theo Mộ Tắc Thành đến một phòng nghỉ ở khu hậu đài, nhìn quanh, thấy một người phụ nữ trung niên mặc sườn xám màu sứ thanh hoa, trang nhã ngồi trong góc. Tuy trên mặt có chút tang thương, nhưng vẫn không át nổi ánh sáng rực rỡ, lúc còn trẻ, nhất định là giai nhân một thời.
Cô nghĩ thầm như vậy, bước chân theo Mộ Tắc Thành đến bên cạnh bà.
"Lão Mộ, Thiên Ca nói lát nữa sẽ tới." Người phụ nữ kia mở miệng nói trước.
"Chân Chân, mau đến gặp con dâu nhà chúng ta." Mộ Tắc Thành vừa sủng nịnh ôm lấy người phụ nữ kia, vừa nhìn Diệp Niệm Sênh nói: "Tiểu Diệp, đây là mẹ của Thiên Ca."
"Cô Diệp, nghe danh đã lâu."
Gặp cha mẹ vậy là đã gặp cha mẹ rồi.
Tuy lúc trước từng hợp tác với Mộ Tắc Thành, tuy biết ông là ba của nam thần, nhưng không thân thuộc.
Lần này lại gặp mẫu thân đại nhân, dưới tình huống không hề chuẩn bị trước như vậy.
Còn là dưới tình huống không có nam thần nữa.
Căng thẳng, căng thẳng, căng thẳng.
Hơi thở, đi đâu rồi, đại não, còn chuyển động được không.
"Bác gái, chào bác." Diệp Niệm Sênh khẽ cười nói. "Bác gọi con là Sênh Sênh là được rồi."
Trong đầu bắt đầu ra sức sưu tầm thông tin về mẹ của Mộ Thiên Ca. Mẹ anh Lý Chân là nghệ sĩ piano trong nước, từng đạt không ít giải thưởng trong và ngoài nước, nhưng từ sau khi sinh Mộ Thiên Ca vẫn luôn lui về trạng thái ở ẩn, ít có tin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-hat-mot-bai-ca-nhat-niem-senh-ca-khoi/3008967/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.