Edit: Hoàng Ngọc Tử Băng
Bận rộn, bận rộn, bận rộn...
Tình trạng gần đây của anh và cô đều như vậy.
Kết thúc chương trình tuyên truyền "Nguyện thua cuộc", Diệp Niệm Sênh và Mục Tắc Thành ngồi máy bay đến Thượng Hải, đương nhiên là vì hôm nay có concert của Mộ Thiên Ca ở đây.
Vừa xuống máy bay, bật điện thoại di động, một đống tin nhắn lập tức hiện lên.
Lý Tuyết Vi, Lãnh Băng, Đường Tâm, Hồ Lượng, Viên Lực,... Tin nhắn của bọn họ lên đến con số trên một trăm. Cô không kịp xem kĩ, nhưng lướt xuống dưới thấy Mộ Thiên Ca gửi vài tin nhắn riêng tư.
"Tiểu Sênh, có mệt lắm không?"
"Theo cha anh tới đây, vị trí sắp xếp cho hai người như nhau."
"Nhớ em!"
Nhắn vài tin ngắn ngủi, cũng không gọi điện, cho nên khi những tin nhắn này xuất hiện trên màn hình dễ dàng thu hút sự chú ý của Diệp Niệm Sênh. Ngón tay cô nhanh chóng bấm một hàng chữ: "Em đến nơi rồi."
Trời mới biết lúc này cô muốn chạy như bay đến trước mặt anh như thế nào. Bọn họ đã hai ngày chưa gặp nhau, nhưng cảm giác đã qua rất lâu. Cảm giác sống một ngày bằng một năm đại khái là như vậy.
"Tiểu Diệp, lát nữa lên xe tôi, chúng ta đến thẳng địa điểm concert." Mục Tắc Thành nhìn Diệp Niệm Sênh hóa ngốc ngồi bên cạnh, mỉm cười nói.
"Vâng." Cô lập tức phục hồi tinh thần: "Cảm ơn chú Thành."
"Người một nhà cả, còn khách sáo như vậy à?" Mục Tắc Thành nghiêm túc trả lời.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-hat-mot-bai-ca-nhat-niem-senh-ca-khoi/3008965/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.