Giả vờ!
Lục Tư Sâm có một loại xúc động sau này mở công ty giải trí của nhà sẽ để cho Trịnh Cẩn Dư đi quay phim, giải nữ diễn viên chính xuất sắc nhất trong giải Oscar tới không phải cô mới lạ.
“Đúng rồi, mau đi ăn cơm thôi.” Trịnh Cẩn Dư bò dậy từ trên giường: “Kịch hay sắp bắt đầu rồi, chậm trễ là không kịp đâu.”
Lục Tư Sâm đi thay quần áo: “Tôi sẽ xuống ngay.”
Trịnh Cẩn Dư đi xuống lầu được hai bước thì quay đầu thúc giục một tiếng: “Vậy anh nhanh lên một chút đó.”
Chờ Trịnh Cẩn Dư đi ra ngoài, Lục Tư Sâm liền bỏ âu phục trên xe lăn xuống, lấy ra một hộp nhỏ trong áo bỏ vào ngăn kéo trên nhất chuyên dùng để đồ trang sức trong tủ.
Trước kia khi cha mẹ còn nguyên chủ còn sống, nguyên chủ có một gian phòng chuyên để trang sức. Sau khi người nhà họ Tôn tới, trang sức của nguyên chủ đều bị trộm đi hết, bây giờ chỉ còn một cái hộp nhỏ như thế.
Ngôi sao Tử Vi là do Lục Tư Sâm mua lại từ người giành được giải với giá cao trong đêm vũ hội hôm đó.
Lê Mặc Dương còn cười nhạo anh, nếu thích thì nói sớm một chút, anh ta cũng sẽ không tổ chức đêm vũ hội đó, đưa thẳng cho anh luôn.
Ngôi sao Tử Vi quả thật rất đẹp.
Trịnh Cẩn Dư là cái loại khi yên tĩnh cao quý giống như thiên nga trắng, nhưng có động một cái là chạy mất, nhưng dễ thương lại không mất đi linh khí, cho dù có thể nào Lục Tư Sâm cũng cảm thấy viên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-hao-mon-dai-lao-tan-tat-ngot-ngao-hang-ngay/1096859/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.