Thật vất vả hủy bỏ hôn ước, Trịnh Cẩn Dư không ngờ người nhà họ Tôn lại sắp xếp chuyện xem mắt cho cô nhanh như thế.
“Xem mắt thì không cần đâu, bây giờ đàn ông đều không đáng tin cậy.” Trịnh Cẩn Dư ngồi trong phòng khách định thay đổi cái nhìn của người nhà họ Tôn.
Mặc dù cô biết vậy cũng vô ích, nhưng mà rảnh rỗi thì cũng rảnh rỗi, xem thử xem rốt cuộc bọn họ có thể làm đến mức nào.
Cô cứ thấy chiêu phá chiêu như thế này, để cho bọn họ gặp phải báo ứng.
Bà nội một bộ vô cùng thương tiếc nói: “Aiz, Cẩn Dư à, cháu là đứa cháu gái mà bà yêu thương nhất. bà đã lớn tuổi rồi, một ngày nào đó sẽ rời khỏi cháu, tới lúc đó chẳng có ai chăm sóc cháu nữa, vậy thì phải làm thế nào đây?”
Dương Lan Hoa ở bên cạnh phụ họa: “Đúng đó cẩn Dư, bà cháu không yên tâm về cháu nhất, nếu chuyện hôn nhân đại sự không giải quyết thì làm sao có thể yên tâm cho được.”
Nghe được những lời này làm Trịnh Cẩn Dư buồn nôn.
Nếu không phải cha mẹ nguyên chủ để lại di chúc chỉ cần không phải nguyên chủ chết bình thường thì sẽ quyên góp tài sản thì e rằng nguyên chủ đã đi đời nhà ma từ lâu rồi
“Bà ơi.” Cô cũng làm bộ nói: “Bà mới bao nhiêu tuổi, cuộc sống sau này còn dài, không cần vội vàng đâu.”
Bà nội vuốt cái mặt già nua: “Cháu gái à, thân thể bà nội càng ngày càng kém, cháu thật sự không thể để bà đau lòng được. Lần này thím
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-hao-mon-dai-lao-tan-tat-ngot-ngao-hang-ngay/1096839/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.