Tuy người nhà họ Tôn rất không thích Triệu Lỵ Lỵ, nhưng đối mặt với thân thế, bối cảnh và thủ đoạn của Triệu Lỵ Lỵ cũng không dám khinh thường.
Cho nên dù đã muộn như vậy, tất cả mọi người đã nằm trên giường chuẩn bị ngủ, nhưng vừa nghe Triệu Lỵ Lỵ đến cũng liền vội vàng mặc quần áo ra đón.
Triệu Lỵ Lỵ dẫn theo bốn vệ sĩ theo sau, thân hình cao lớn, tây trang phẳng phiu, mặt không đổi sắc như thần mặt đen lạnh lùng vô tình.
Đi theo Triệu Lỵ Lỵ cùng đến cửa, thấy Triệu Lỵ Lỵ giơ tay ra hiệu, họ hiểu ý đứng ngoài cửa.
Triệu Lỵ Lỵ đạp giày cao gót hơn mười cm đi vào phòng, dưới nền nhà sáng loáng phát ra âm thanh đặc biệt khí thế.
Người nhà họ Tôn bao gồm ông bà nội, chú thím nguyên chủ còn có cả người chị họ vừa trở về từ đồn cảnh sát đều đứng ở phòng khách chờ đợi.
Triệu Lỵ Lỵ không thèm để ý đến nhóm người bằng mặt chứ không bằng lòng này, cô ấy biết ngoài mặt họ cung kính cô ấy nhưng sau lưng lại liên tục giở trò chia cách cô ấy và Trịnh Cẩn Dư.
Cô ấy không quan tâm những chuyện này, giờ phút này cô ấy nhận được lời mời của Trịnh Cẩn Dư nên nhất định sẽ giúp đến cùng.
Cho nên cô ấy đi đến phòng khách, bốp một cái nện tờ báo trong tay xuống mặt bàn, ngẩng đầu, ánh mắt lạnh lùng nhìn những người xung quanh: “Đây là cái gì?”
Trang bìa tờ báo chính là hình ảnh không mấy đẹp đẽ của hai người, tuy đã dùng hiệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-hao-mon-dai-lao-tan-tat-ngot-ngao-hang-ngay/1096833/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.