Để nói về hiệu suất làm việc của cảnh sát xã hội hiện đại, Trịnh Cẩn Dư chưa từng trải nghiệm được ở giới Tu Tiên.
Có thể dùng hai từ tốc độ.
Trước kia ở giới Tu Tiên, chết người chờ đến lúc nha môn đuổi tới thì có lẽ cái xác đã bốc mùi, còn ở hiện tại, ban đầu sẽ bị chặn phát sóng trực tiếp, sau đó sẽ hủy hết mọi hình ảnh phản cảm độ nét cao rồi trong sân phát ra tiếng động và thế là trực tiếp đến bắt người đi.
Tác động của hình ảnh độ nét cao này thật sự quá ác liệt, chưa đầy hai giờ, đôi nam nữ trong phòng đã bị cảnh sát xách đi.
Lúc này Trịnh Cẩn Dư đã nhét di động lại vào ngăn tủ trước cửa phòng ngủ.
Cô ngồi trên sô pha dưới lầu, hai mắt không hề có tiêu cự, hai tay không ngừng mò mẫm trong không khí, nghe thấy có tiếng người đột nhập vào vờ hỏi như rất hoảng sợ: “Đã xảy ra chuyện gì?”
Giọng cô run rẩy, cơ thể nguyên chủ vốn đã suy nhược yếu ớt, trên mặt không một chút máu, như vậy lại càng giống như đang run sợ trong lòng.
Thực ra trong lòng cô đang nở hoa, nếu thu dọn đám người đê tiện này xong không có việc gì làm, cô hoàn toàn có thể lấn sân sang giới giải trí được luôn rồi.
Hành động này, chà chà, bản thân mình cũng phải tự đánh giá năm sao cho mình nữa là.
“Không phải tôi, không phải tôi!” Sau khi cảnh sát làm rõ thân phận, nói lại đầu đuôi sự việc với Triệu Minh Viễn, Triệu Minh Viễn bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-hao-mon-dai-lao-tan-tat-ngot-ngao-hang-ngay/1096831/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.