Ta là bị tiếng mưa rơi ồn ào nửa đêm đánh thức. Đêm tối, mưa dừng ở trên ngói cùng lá trúc, tí tách tí tách, bốn phía không còn có tiếng vang khác, rơi vào trong tai lại là một loại tĩnh lặng.
Ta không mở to mắt, bởi vì cảm giác thấy trong ngực nằm một người, trên người người nọ có hương tùng thanh lãnh thản nhiên, làm ta có chút kinh hoàng, không biết mình đang ở trong mộng hay là hiện thực.
Sau đó ta chậm rãi nhớ tới tối hôm qua mình làm càn, từ đầu Đông Phương đã không nghiêm túc chống cự, bất luận là ta cưỡng chế hôn y, hay là cố ý làm ra động tác cầu hoan, y đều không chân chính hạ thủ, phải biết, một cao thủ đệ nhất thiên hạ mặc dù mất đi nội công thâm hậu, nhưng chỉ cần y nguyện ý, y vẫn có thể dùng một trăm phương pháp giết người bất đồng mà giết chết ngươi.
Nhưng y rút đao ra phòng bị, hướng về phía ta lại là sống đao không đả thương người.
Giờ phút này tâm tình của ta có chút phức tạp, bởi vì ta biết mình nằm ở trên giường của Đông Phương, y thế mà không đá ta một cước bay ra ngoài, còn để ta ngủ ở bên cạnh y, ngủ ở bên cạnh y khi y phong bế nội lực.
Ta dường như có thể khẳng định, y đã có chút thích ta.
Đối mặt với kết quả như vậy, ta không biết nên xót xa hay là an ủi trong lòng.
Ta còn nhớ rõ kiếp trước, trước khi chết, y từng nói với Nhậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-giao-chu-ket-toc-nhat-sinh-dong-nhan-dong-phuong-bat-bai/3054190/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.