Mùa xuân sắp trôi qua, cái nóng cũng bắt đầu ập đến. 
Mặt trời đầu hạ lặn nghiêng về phía tây, ánh hoàng hôn dệt ra một mảng lớn màu da cam phía chân trời. 
Chu Tự Nam ngồi trong phòng khách lớn của nhà họ Chu, ngơ ngác nhìn sắc trời nồng đậm phía xa xa. 
“Bố nói đúng, cô gái tên Nhâm Cách kia rất tốt, con và Thịnh Binh nhìn thấy cũng ưng ý. Chỉ có điều việc này còn phải tùy vào Hoài Ngạn, lời của chúng con không tính.” 
Trong phòng khách, ngoại trừ Chu Tự Nam ra thì còn có mấy vị trưởng bối khác, người vừa lên tiếng là vợ sau của bố Chu Hoài Ngạn – Tưởng Lệ, năm nay tuy đã bốn hai bốn ba tuổi, nhưng vì bảo dưỡng kỹ càng nên nhìn bà ấy chỉ mới hơn ba mươi. 
Chu Dĩ Lương nhìn Chu Thịnh Binh: “Con làm cha phải chú ý một chút.” 
Chu Thịnh Binh nghe vậy cười khẩy: “Nó đâu có nghe lời con. Bố, con thấy lời bố nói mới có giá trị với nó hơn.” 
Chu Dĩ Lương: “Cũng không cần nói gì, việc này cũng không có gì để nói. Nhâm Cách đã nhận chức, cứ để bọn trẻ tiếp xúc với nhau là được.” 
Bố của Chu Tự Nam là Chu Kinh Đằng hôm nay cũng ở đây, ông ấy cười nói: “Bố nói rất đúng, tiếp xúc nhiều tự nhiên sẽ có tình cảm thôi.” 
Tưởng Lệ: “Đúng đúng, chỉ là… Con nghe nói Hoài Ngạn hiện tại đã có bạn gái.” 
“Bạn gái?” 
Tưởng Lệ: “Con cũng nghe được từ một người bạn thôi ạ… không biết là thật 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-em-vuon-toi-nhung-vi-sao/3608975/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.