Bệnh viện về đêm luôn có cảm giác trống trải tĩnh mịch, phòng phẫu thuật vẫn còn sáng đèn, cho thấy các bác sĩ đang cố gắng chiến đấu với tử thần như thế nào. 
Tống Kinh Hi lại ngồi đợi thêm một tiếng nữa, điện thoại của cô cũng đã hoàn toàn hết pin. 
“Tống Kinh Hi.” Đúng lúc này, Ngụy Cảnh vội vàng chạy tới. 
Vừa rồi Tống Kinh Hi suýt nữa đã ngủ thiếp đi, nghe thấy tiếng thì lập tức tỉnh táo: “Cậu không sao chứ?” 
“Xin lỗi, vừa rồi tôi….” 
“Y tá nói cậu bị mệt mỏi quá độ cộng thêm bị hạ đường huyết, bình thường cậu không ăn uống nghỉ ngơi đàng hoàng sao?” 
Ngụy Cảnh: “Hôm qua tôi có đi làm thêm ngoài trường, về hơi muộn…” 
“Cậu phải chú ý sức khỏe của mình chứ, mẹ cậu còn cần cậu.” 
“Ừ… Tôi biết rồi.” Tâm tư của Ngụy Cảnh đặt hết vào phòng phẫu thuật, cũng rất áy náy vì vừa rồi mình đã ngất đi, để Tống Kinh Hi ở đây chờ thay cậu lâu như vậy. Cậu nhìn phòng phẫu thuật, nói với cô: “Đã khuya rồi, làm phiền cậu quá.” 
Đinh —— 
Đúng lúc này, đèn trong phòng phẫu thuật vụt tắt, tầm mắt của hai người lập tức bị hấp dẫn. 
Cánh cửa mở ra, bác sĩ cũng đồng thời bước ra. 
“Thế nào rồi bác sĩ!” Ngụy Cảnh vội vàng đi qua. 
“Ca phẫu thuật rất thành công, hiện tại bệnh nhân có thể chuyển vào phòng chăm sóc đặc biệt, nhưng người nhà không thể vào, ở bên ngoài chờ là được.” 
Nghe tin ca phẫu thuật đã thành công, cả 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-em-vuon-toi-nhung-vi-sao/3608974/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.