Trong một tháng đó ngày nào Tống Ngạo và Thất Noãn cũng đến thư viện để làm bài tập.
Nhưng phải công nhận rằng học bá có khác, giảng bài còn dễ hiểu hơn nhiều so với thầy cô, anh chỉ cần dạy một lần cô đã có thể làm được.
"'Em làm được hết rồi, anh có gì thưởng cho em không?"
"Em đừng vội đắc ý, đây chỉ là mấy bài cơ bản."
Thất Noãn thất vọng, mặt mày ỉu xìu, cô không ngờ rằng cô tốn vài ngày để làm bài tập mà chỉ là nhữn bài cơ bản. Vậy thì trong kì thi tháng tiếp theo cô tiêu đời rồi.
Tống Ngạo thở dài, anh lấy ra vài viên kẹo đưa cho cô: "Đừng buồn nữa, cho em đó, chúng ta cùng nhau cố gắng."
Cô vui vẻ nhận kấy, chỉ vài viên kẹo đã có thể khiến cô nở nụ cười.
Tống Ngạo thầm nghĩ, con nít dễ dụ.
...
Vài ngày sau đó anh đã nâng cấp lên cho cô, giao những bài tập khó hơn một bậc.
Nhưng anh có giảng đi giảng lại cô vẫn không hiểu, anh bất lực nói: "Em thật sự không hiểu sao?"
Thất Noãn: "Anh giảng thêm một lần nữa đi! Chỉ một lần nữa thôi."
Anh giảng lại cho cô thêm một lần nữa, cuối cùng cô cũng hiểu.
Một lát sau.
"Em làm xong rồi, anh em thử đi!"
Anh cẩn thận chấm bài cho cô, không ngờ lại đúng hết: "Thông minh lắm, anh cảm thấy sau này em có khả năng sẽ vượt mặt anh."
"Em không cần vượt mặt anh, em chỉ muốn đạt điểm cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-em-phieu-dieu-voi-gio/3577345/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.