Sau khi nghe quản gia báo lại tình hình của anh, ba mẹ anh đã vô cùng lo lắng, ông bà chưa từng nghĩ cái chết của cô lại ảnh hưởng lớn đến anh như vậy. Họ cứ tưởng anh không hề đau buồn hay thống khổ một chút nào, vậy mà không ngờ tình trạng lại tồi tệ đến vậy.
Nhưng vì ba anh có một cuộc công tác đột xuất nên ngày hôm đó chỉ có một mình mẹ anh đến, bà ấy muốn khuyên nhủ anh nhưng không ngờ ngay cả gặp mặt mà anh cũng không muốn gặp mẹ mình, cứ ở trong phòng lảm nhảm một mình, nói đúng hơn là nói chuyện cũng một người đã chết từ hơn ba tháng trước.
Mẹ anh vì lo lắng cho anh, vừa tức giận lại vừa đau nhói trong tim, bà ấy lệnh cho quản gia lấy chìa khóa mở cửa phòng sau đó cho người vào lấy hết quần áo những gì còn sót lại của cô đem đốt hết.
"Mẹ! Mẹ rốt cuộc đang muốn làm gì? Ai cho các người động vào đồ của cô ấy! Mau buông ra cho tôi!" Anh nhoe phát điên,ánh mắt hằn sâu, đỏ ngầu ngay cả mẹ anh cũng phải hoảng sợ.
"Đi nghe lời nó, cứ đốt hết đi!" Mẹ anh khó nhọc nói ra từng chữ, mặc dù bà ấy rất thương Thất Noãn nhưng bà ấy không muốn con trai mình hoá thành kẻ điên, bà ấy phải loại bỏ hết những gì có liên quan đến cô ra khỏi cuộc sống của anh.
Tiếp theo, bà ấy cho người khống chế anh, mặc cho gào thét đến tuyệt vọng, mặc cho anh thống khổ nhìn đồ của cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-em-phieu-dieu-voi-gio/3577339/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.