Sáng hôm đó, Tống Ngạo không đến công ti mà lái xe đi vòng quanh thành phố để giải tỏa tâm trạng. Anh muoisn nhớ lại từng kí ức có liên quan đến cô, ghi khắc nó sâu trong tim. Nhưng có vẻ như tất cả đều lạ sự lạnh nhạt và hững hờ của anh dành cho cô, đau khổ và tuyệt vọng.
Chợt, anh nhớ ra, có một lần ba mẹ cô dẫn cô đến nhà anh chơi, ba mẹ anh kêu anh phải dẫn cô cùng đi siêu thị, mua bánh cho cô, khi đó cô 18 còn anh 20.
Vào lúc đó, cô vẫn còn là một cô gái ngây thơ, trong lòng tràn đầy nhiệt huyết và mơ mộng, là một cô em gái nhỏ vô cùng đáng yêu, trên môi luôn nở nụ cười rạng rỡ một mặt trời nhỏ.
Còn anh là một chàng trai ngông cuồng và có cái tôi rất lớn, anh luôn cho mình là trung tâm mà người khác phải xoay quanh mình. Không những vậy hành động và lời nói cũng rất ấu trĩ, có thể nhìn ra anh là một chàng trai mới lớn, có nhiều điều vẫn còn suy nghĩ rất đơn giản, cũng rất mãnh liệt khi yêu một người, ghét một người, tất cả đều hiện rõ lên mặt.
Mà khi đó không phải không có ai thích cô, ngược lại còn có rất nhiều chàng trai ngỏ ý muốn được làm bạn cùng cô, vì nụ cười của cô mà xao xuyến.
Nhưng đáng tiếc, mặt trời nhỏ này chỉ dành cho một mình anh, không chịu trao một chút ánh sáng nào cho những chàng trai khác.
Thất Noãn luôn ngoan ngoãn đi theo sau anh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-em-phieu-dieu-voi-gio/3577334/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.