Mấy ngày nay Sở Hàng luôn ở Thời gia cùng tôi, hết lòng chăm sóc sinh hoạt của tôi, trong thời gian đó tôi đã hỏi anh ấy.
"Khi nào anh về Đồng thành? "
Anh ấy mỉm cười hỏi tôi:
"Muốn đuổi anh đi à? "
"Em sợ chị dâu giận anh. " Tôi nói.
"Chị dâu em tuổi còn nhỏ, thường xuyên nổi giận với anh. "
Chị dâu còn không lớn bằng tôi, lúc trước tôi nghe anh ấy nhắc qua, là kiểu ương ngạnh ngang ngược.
Nhưng cũng biết phân đúng sai.
Sự ngang ngược của chị ấy chưa bao giờ là vô duyên vô cớ!
Nếu gặp phải loại người như Ôn Tuyết Nhi, chị ấy sẽ không phí lời với cô ta một câu, trực tiếp phái người giết ngay, thế cho nên bên cạnh Sở Hàng có rất ít người khác giới.
Ngược lại tôi, trước giờ không thèm để ý đến bọn họ.
Chính là bởi vì không để tâm mới khiến người ta được nước làm tới.
Tôi cười nói:
"Chị dâu tuổi còn nhỏ, anh trai anh phải nhường nhịn một chút. "
Dường như nhớ tới cái gì đó, Sở Hàng cưng chiều cười nói:
"Anh chưa từng trách cứ cô ấy. “
Nhắc tới chị dâu, Sở Hàng ngược lại cười thật tâm thật ý.
“Vậy hai người phải bên cạnh nhau thật hạnh phúc nhé. "
"Ừm, chắc chắn, mượn lời hay của em. "
Tôi nói:
"Anh về thành phố sớm chút đi, chị dâu nhất định nhớ anh rồi. "
"Còn em thì sao? Anh phải ở lại đây. "
Tôi cười miễn cưỡng:
"Anh, em cũng có chuyện bản thân muốn làm, anh phải cho em chút thời gian riêng tư chứ. "
Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-em-di-het-quang-doi-con-lai/924885/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.