“Đám chuối” kéo Minh vào hội, quả bóng đá đã cũ cũng không biết là do đồng chí nào cung cấp run run trong gió, chờ đợi thời khắc kinh hoàng khi tiếp tục sự nghiệp lăn lộn của mình. Khánh cũng vào chơi. Đại ca không chơi thì đám đệ ở dưới kia chẳng cười cho thối mũi hay sao! Chẳng biết một thằng nhóc nào nó lớn tiếng gào
“bắt đầu” bằng chất giọng ‘thánh thót’ khiến chim chóc bay loạn xạ, Minh thì shock nặng, đờ đẫn mất mấy giây.Đám trẻ con nghe thấy vậy, rất nhanh đã bao vây lấy quả bóng, Khánh cũng hùng hục lao vào. Cô nhóc đúng thực là chạy rất nhanh, mấy lần cướp được bóng, đều từ chân của một người, sau đó cô chạy hẳn vào khung thành, thế nhưng khi đá thì quả nào tên nhóc thủ môn cũng bắt được. Vật lộn mấy chục phút mà không thu được kết quả, cô nhóc nản chí, hậm hực rút khỏi đội.Còn về phía Minh, sau vài giây đờ đẫn đã hồi phục tinh thần, lập tức chạy lên trước dẫn bóng. Cậu quả thật rất có năng khiếu thể thao nha! Đây là lần thứ hai cậu chơi, lần đầu là chơi cùng bố, cũng biết sơ sơ về cách dẫn bóng và vài chi tiết lừa bóng, mãi đến hôm nay mới được dịp thể hiện.Cậu dẫn bóng rất tốt, bỏ xa
“mấy quả chuối” khiến chúng há hốc mồm ngạc nhiên. Điều khiến cậu chú ý nhất là có một tên tự nhiên cản đường dẫn của cậu, kĩ thuật rất điêu luyện, dễ dàng cướp bóng trên chân cậu, ngạc nhiên hơn nữa là một cầu thủ xuất sắc như thế lại để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-duoc-tinh-la-thanh-mai-truc-ma/3246136/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.